Trong xã hội toàn cầu hóa ngày nay, việc hiểu rõ sự khác biệt về văn hóa và phong cách giao tiếp là rất quan trọng để thúc đẩy sự tương tác tốt giữa các cá nhân và trong kinh doanh. Trong số đó, khái niệm văn hóa cao và văn hóa thấp đã trở thành khuôn khổ quan trọng để hiểu các phong cách giao tiếp khác nhau. Nhà nhân chủng học Edward T. Hall lần đầu tiên đề xuất lý thuyết này vào năm 1959, nói rằng các nền văn hóa cao có đặc điểm là nhấn mạnh vào sự hòa hợp nhóm và các mối quan hệ giữa các thành viên, trong khi các nền văn hóa thấp thiên về chủ nghĩa cá nhân và phong cách giao tiếp trực tiếp.
Văn hóa cao thể hiện sự giao tiếp theo định hướng mối quan hệ và các thành viên thường dựa vào sự hiểu biết ngầm của nhau.
Các nền văn hóa cao thường mang tính quan hệ và tập thể, trong đó các thành viên coi mối quan hệ với nhau như một phần của sợi dây đan xen. Mọi người chú ý nhiều hơn đến giao tiếp phi ngôn ngữ, chẳng hạn như những thay đổi trong cử động cơ thể, nét mặt và giọng nói, là những yếu tố không thể thiếu trong giao tiếp. Văn hóa này nhấn mạnh sự hòa hợp và đặt giá trị cao hơn vào hạnh phúc của nhóm.
So với nền văn hóa cao, những người thuộc nền văn hóa thấp thường trực tiếp hơn trong giao tiếp và không dựa vào nền tảng xã hội ngầm hoặc sự hiểu biết trước khi bày tỏ ý kiến và nhu cầu. Ở những nền văn hóa thấp, ngôn ngữ rõ ràng và cụ thể là cần thiết vì các thành viên có kiến thức nền tảng về nhau còn hạn chế.
Giao tiếp ở những nền văn hóa thấp tập trung vào cách thể hiện rõ ràng và càng trực tiếp thì càng giảm bớt hiểu lầm.
Khi những người có nền văn hóa cao và những người có nền văn hóa thấp tương tác với nhau, những hiểu lầm trong giao tiếp thường xảy ra. Ví dụ, những cá nhân có nguồn gốc văn hóa cao có thể coi các thành viên có nền văn hóa thấp là quá lạnh lùng hoặc không thân thiện, trong khi các thành viên có nền văn hóa thấp có thể coi các thành viên có nền văn hóa cao là quá quyết đoán hoặc bất lịch sự. Điều này chứng tỏ tầm quan trọng của việc hiểu bối cảnh văn hóa để tạo điều kiện giao tiếp hiệu quả.
Trong một nghiên cứu ở Hoa Kỳ, Trung Quốc và Hàn Quốc, kết quả cho thấy các nhà quản lý doanh nghiệp Mỹ có phong cách giao tiếp khác biệt đáng kể so với những người ở Trung Quốc và Hàn Quốc. Các nhà quản lý ở Hoa Kỳ thể hiện những đặc điểm văn hóa thấp, thích các phương thức giao tiếp rõ ràng và trực tiếp, trong khi các nhà quản lý ở Trung Quốc và Hàn Quốc thể hiện những đặc điểm văn hóa cao hơn, ưa thích các phương pháp giao tiếp ngầm và gián tiếp.
Sự khác biệt về văn hóa đặc biệt thể hiện rõ ở tác động giao tiếp trong môi trường kinh doanh.
Trong thời đại kỹ thuật số, các biểu tượng và biểu tượng cảm xúc đã trở thành công cụ quan trọng để giao tiếp đa văn hóa. Những người dùng có trình độ học vấn cao có xu hướng sử dụng những công cụ này để nâng cao hiệu quả truyền thông của họ, trong khi những người dùng có trình độ học vấn thấp có thể sẽ ít phụ thuộc hơn vào những phương tiện này. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta cần đặc biệt chú ý đến sự rõ ràng của giao tiếp trong giao tiếp kỹ thuật số giữa các nền văn hóa khác nhau.
Nhìn chung, hiểu biết về văn hóa không chỉ là sự phân biệt giữa văn hóa cao và văn hóa thấp mà còn là cái nhìn sâu sắc về mối quan hệ giữa các cá nhân và phong cách giao tiếp. Làm thế nào để thiết lập các mối quan hệ hài hòa trong môi trường đa văn hóa là điều đáng suy nghĩ và thực hành của mỗi chúng ta. Đặc biệt trong môi trường toàn cầu hóa ngày nay, làm thế nào để tìm được sự cân bằng giữa văn hóa cao và văn hóa thấp?