Khi Thế chiến II diễn ra, tiềm năng của năng lượng hạt nhân dần xuất hiện và nhiều nhà khoa học bắt đầu tập trung vào lĩnh vực nghiên cứu mới này. Sự hợp tác giữa Otto Hahn và Lise Meitner cuối cùng đã dẫn đến việc phát hiện ra phản ứng phân hạch hạt nhân, một sự kiện không chỉ là cột mốc quan trọng trong lịch sử khoa học mà còn có tác động sâu sắc đến lịch sử thế giới. Bài viết này sẽ khám phá cách họ làm việc cùng nhau để thúc đẩy khám phá khoa học vĩ đại này.
Otto Hahn là một nhà hóa học nổi tiếng người Đức, trong khi Lise Meitner là một nhà vật lý người Áo. Hai người bắt đầu hợp tác vào năm 1938. Nghiên cứu của họ tập trung vào phản ứng hạt nhân của các nguyên tố nặng, đặc biệt là hành vi phân hạch của urani.
"Khám phá của chúng tôi không chỉ là một bước tiến nhỏ cho khoa học; nó sẽ thay đổi tương lai của chiến tranh và cuộc sống dân sự."
Năm 1938, Hahn và Strassmann đã tiến hành một thí nghiệm quan trọng trong một phòng thí nghiệm ở Đức. Họ bắn phá uranium bằng neutron và ngạc nhiên khi thấy bari được tạo ra. Kết quả bất ngờ này đã khơi dậy sự tò mò của họ và Hahn đã liên lạc ngay với Meitner với hy vọng giải quyết được bí ẩn này.
Mettner và cháu trai bà là Frisch đã tiến hành các cuộc thảo luận sâu rộng về cơ sở lý thuyết của phản ứng hạt nhân và cuối cùng đã đề xuất thuật ngữ "phân hạch". Điều này đặt nền tảng cho việc hiểu biết về hành vi của hạt nhân nguyên tử và cho phép họ tính toán năng lượng giải phóng trong quá trình phân hạch.
"Đây là một lĩnh vực hoàn toàn mới, chứa đầy những khả năng vô tận."
Khi thế giới đang tiến tới chiến tranh, các ứng dụng tiềm năng của năng lượng hạt nhân trở nên quan trọng hơn. Dự án Tube Alloys của Vương quốc Anh cũng được triển khai trong bối cảnh này. Chương trình này nhằm mục đích nghiên cứu và phát triển vũ khí hạt nhân, và công trình của Hahn và Meitner là cơ sở cho nghiên cứu này. Với việc triển khai Dự án Manhattan tại Hoa Kỳ, các nhà khoa học từ cả hai nước dần nhận ra rằng họ phải giành được lợi thế trong cuộc đua công nghệ hạt nhân.
Những đóng góp về mặt lý thuyết của Mettner đã thúc đẩy sự hiểu biết về phản ứng phân hạch hạt nhân và tạo cơ sở cho sự hợp tác giữa các nhà khoa học Anh và Mỹ. Đồng thời, sự hợp tác của Meitner với Hahn cũng mở đường cho việc thiết kế vũ khí hạt nhân ban đầu.
Khi công nghệ phân hạch hạt nhân phát triển, cách thức tiến hành chiến tranh cũng thay đổi. Sự hợp tác giữa Anh và Hoa Kỳ trong Thế chiến II đã giúp cả hai nước nhanh chóng phát triển bom nguyên tử. Tuy nhiên, sự hợp tác này không còn tiếp tục khi chiến tranh kết thúc, Hoa Kỳ chấm dứt hợp tác với Vương quốc Anh theo Đạo luật Năng lượng Nguyên tử, và Vương quốc Anh buộc phải khởi động lại chương trình hạt nhân của riêng mình.
"Sự hợp tác hài hòa là chìa khóa để đạt được sự xuất sắc. Thành công của chúng tôi nằm ở việc chia sẻ kiến thức một cách vô tư."
Sự hợp tác giữa Otto Hahn và Lise Meitner không chỉ dẫn đến khám phá về phản ứng phân hạch hạt nhân mà còn truyền cảm hứng cho nhiều nghiên cứu và ứng dụng trong tương lai. Lịch sử này cho chúng ta thấy rằng tiến bộ khoa học thường đến từ sự hợp tác và trao đổi bất ngờ. Tuy nhiên, đằng sau sức mạnh to lớn như vậy, chúng ta có nên xem xét lại việc sử dụng và tác động của năng lượng hạt nhân không?