Hội chứng Gilbert (GS), một căn bệnh do đột biến gen khiến gan chuyển hóa bilirubin chậm hơn, ảnh hưởng đến khoảng 5% người Mỹ. Mặc dù nhiều người không có triệu chứng nào trong suốt cuộc đời, nhưng đôi khi vàng da hoặc lòng trắng mắt nhẹ, được gọi là vàng da, có thể xảy ra do căng thẳng, tập thể dục hoặc nhịn ăn. Triệu chứng này được bác sĩ người Pháp Gilbert mô tả lần đầu tiên vào năm 1901 nhưng cho đến nay nó vẫn ít được chú ý.
"Hội chứng Gilbert thường có đặc điểm là nồng độ bilirubin không liên hợp trong máu tăng cao nhưng thường không gây ra bất kỳ hậu quả sức khỏe nào."
Đối với hầu hết bệnh nhân mắc hội chứng Gilbert, triệu chứng duy nhất là vàng da nhẹ. Tình trạng này thường dễ nhận thấy hơn khi tập thể dục, căng thẳng tinh thần, nhịn ăn hoặc nhiễm trùng. Trên thực tế, tình trạng này là lành tính và không gây ra các vấn đề sức khỏe khác. Trường hợp nặng hơn có thể gây vàng da và vàng mắt toàn thân.
Ngoài ra, hội chứng Gilbert cũng có thể liên quan đến khả năng giải độc của một số loại thuốc, ví dụ như thuốc trị ung thư irinotecan gây tiêu chảy nặng và giảm bạch cầu trung tính ở bệnh nhân.
"Nồng độ bilirubin tăng nhẹ được cho là có liên quan đến việc giảm tỷ lệ mắc bệnh mãn tính, đặc biệt là bệnh tim mạch."
Hội chứng Gilbert đưa ra một hiểu biết thú vị: bệnh nhân có thể có được sức khỏe tim mạch ở mức độ nào đó ngay cả khi một số chức năng của gan không hoạt động bình thường. Ngoài ra, nhiều nghiên cứu đã phát hiện ra rằng những người mắc hội chứng Gilbert có nồng độ bilirubin tăng nhẹ có tỷ lệ mắc bệnh tim và tiểu đường loại 2 thấp hơn. Điều này có thể liên quan đến đặc tính chống oxy hóa của bilirubin.
"Một số nghiên cứu thậm chí còn chỉ ra rằng bilirubin đóng vai trò bảo vệ tiềm năng trong nhiều chỉ số sức khỏe tim mạch."
Hội chứng Gilbert là do đột biến gen UGT1A1, gen tạo ra enzyme chuyển đổi bilirubin thành dạng hòa tan. Những người mắc bệnh này thường chỉ có 30% hoạt động enzyme bình thường và do đó không thể chuyển hóa bilirubin một cách hiệu quả, dẫn đến tăng bilirubin máu nhẹ.
Điều thú vị là tình trạng di truyền này thường được truyền theo kiểu tự lặn, nhưng một số biến thể cũng có thể được truyền theo cách tự trội. Điều này có nghĩa là ngay cả khi chỉ có cha hoặc mẹ mang gen bất thường thì đứa trẻ vẫn có thể biểu hiện tình trạng này.
Chẩn đoán hội chứng Gilbert chủ yếu dựa vào xét nghiệm máu, đặc biệt là xét nghiệm bilirubin không liên hợp. Thông thường, ở những bệnh nhân mắc GS, nồng độ bilirubin không liên hợp tăng đáng kể ngay cả sau khi nhịn ăn trong 48 giờ.
Thông thường, hội chứng Gilbert không cần điều trị trừ khi xảy ra tình trạng vàng da nghiêm trọng, trong trường hợp đó phenobarbital có thể được xem xét để giúp liên kết với bilirubin.
"Mặc dù hội chứng Gilbert thường không gây ra vấn đề nghiêm trọng nhưng nghiên cứu về ảnh hưởng sức khỏe của nó vẫn tiếp tục."
Các nghiên cứu gần đây đã bắt đầu tập trung vào lượng vitamin của bệnh nhân mắc hội chứng Gilbert và phát hiện ra rằng họ thường có lượng vitamin D và folate thấp. Trong khi đó, nghiên cứu đang diễn ra đang khám phá những lợi ích sức khỏe tiềm ẩn của tác dụng chống oxy hóa và chống viêm của bilirubin. Những phát hiện này có thể tiết lộ những hướng đi mới cho việc quản lý và điều trị lâm sàng hội chứng Gilbert trong tương lai.
Tóm lại, hội chứng Gilbert không chỉ là một tình trạng phổ biến nhưng thường bị bỏ qua mà còn có thể mang lại những lợi ích bảo vệ sức khỏe theo một số cách. Tuy nhiên, tại sao sự gia tăng nhẹ bilirubin lại liên quan đến sự cải thiện nhiều dấu hiệu sức khoẻ?