Thuật ngữ "cột thứ năm" lần đầu tiên xuất hiện vào giai đoạn đầu của Nội chiến Tây Ban Nha và ngay lập tức thu hút sự chú ý rộng rãi. Trong bối cảnh xung đột ở Tây Ban Nha, thuật ngữ này được dùng để mô tả những người tìm cách phá hoại một quốc gia hoặc một nhóm từ bên trong, thường bằng cách hỗ trợ các thế lực thù địch bên ngoài. Khái niệm này bao gồm cả các hoạt động bí mật và các hành vi phản quốc công khai hơn, khiến nó trở thành chủ đề đầy rẫy nghi ngờ và tranh cãi.
"Cột thứ năm là việc sử dụng sự hỗ trợ nội bộ để hỗ trợ các cuộc tấn công bên ngoài, có thể công khai hoặc bí mật."
Thuật ngữ "cột thứ năm" xuất hiện lần đầu tiên vào năm 1936, khi Nội chiến Tây Ban Nha bắt đầu. Có nhiều ý kiến khác nhau về nguồn gốc của thuật ngữ này và các nhà sử học vẫn chưa đạt được sự thống nhất về nguồn gốc chính xác của nó. Ngày sớm nhất có thể truy tìm được có thể bắt nguồn từ một bức điện tín bí mật của nhà ngoại giao Đức Hans Hermann Volkers vào ngày 30 tháng 9 năm 1936, trong đó ông đề cập đến một "tuyên bố giả định" rằng "trong cuộc tấn công vào Madrid Trong số bốn cột quốc gia, có một cột thứ năm cột đang gây rắc rối bên trong.
"Khi Nội chiến Tây Ban Nha diễn ra, khái niệm 'đội quân thứ năm' cũng phát triển và trở nên phổ biến hơn."
Từ đó, thuật ngữ này đã được nhiều cơ quan truyền thông sử dụng, đặc biệt là các tờ báo cộng hòa. Dolores Ibaruri, một nhà tuyên truyền cộng sản, đã đề cập đến một tuyên bố tương tự trên tờ báo ngày 3 tháng 10 năm 1936, và cho rằng đó là tuyên bố của Tướng Emilio Mora. Theo thời gian, thuật ngữ này đạt đến tầm cao mới về mức độ phổ biến, và các phương tiện truyền thông bắt đầu cảnh báo mọi người hãy cẩn thận với "đội quân thứ năm" bí ẩn này. Sự phổ biến của khái niệm này khiến nhiều người mất lòng tin vào những người xung quanh, đây là một hình ảnh thu nhỏ của môi trường chính trị vào thời điểm đó.
Thuật ngữ này trở nên đặc biệt quan trọng trong Thế chiến II, không chỉ trong Nội chiến Tây Ban Nha. Khi Hoa Kỳ can dự nhiều hơn vào các vấn đề của châu Âu, sự cảnh giác trước các hoạt động của "đội quân thứ năm" đã đạt đến đỉnh điểm. Vào tháng 6 năm 1940, tạp chí Life đã xuất bản một loạt ảnh cho thấy "dấu hiệu của lực lượng thứ năm của Đức Quốc xã ở khắp mọi nơi". Tại Anh, Churchill đã có bài phát biểu trước Quốc hội về nhu cầu phải mạnh tay đàn áp các hoạt động của nhóm thứ năm.
"Mọi người đang tìm kiếm những kẻ phản bội trong tổ chức, và bất kỳ thành viên nào bị nghi ngờ là thành viên của Sixth Column sẽ bị đối xử không thương tiếc."
Trong bối cảnh này, khái niệm "cột thứ năm" được sử dụng rộng rãi trong nhiều dịp khác nhau. Ví dụ, vào tháng 8 năm 1940, tờ New York Times đã lưu ý rằng "nỗi sợ hãi về lực lượng thứ năm đã trở thành một hiện tượng quốc gia" và nhiều báo cáo khác đã khám phá mối quan hệ giữa các quốc gia khác nhau và quá trình chuyển đổi của họ. Mặc dù một số người cho rằng thuật ngữ "đội quân thứ năm" đã trở nên mờ nhạt, nhưng nỗi sợ hãi sâu xa vẫn thúc đẩy sự nghi ngờ và bất an bên trong.
Theo thời gian, thuật ngữ "cột thứ năm" cũng được dùng để chỉ các nhóm và cá nhân gây tranh cãi trong xã hội. Điều này bao gồm các cáo buộc về căng thẳng chủng tộc và chính trị đang tồn tại trên toàn thế giới ngày nay. Ví dụ, ở Israel, người Ả Rập thường bị một số người Israel coi là lực lượng thứ năm, đặc biệt là trong cuộc xung đột với Palestine. Việc sử dụng nhãn này không chỉ phản ánh sự khác biệt về quan điểm chính trị mà còn gây ra những xung đột xã hội sâu sắc hơn.
Hơn nữa, khái niệm này cũng đã được nhắc đến trong chính trường đương đại, đặc biệt là trong thời điểm chiến tranh Nga-Ukraine bùng nổ vào năm 2022, khi Putin gọi những người đối đầu là lực lượng thứ năm, làm dấy lên các cuộc thảo luận về lòng trung thành trong nước. Thuật ngữ này đã được sử dụng rộng rãi, từ Nội chiến đến chính trị toàn cầu hiện nay, khiến ý nghĩa của nó ngày càng mơ hồ nhưng vẫn gợi nên những liên tưởng cảm xúc mạnh mẽ.
"Khi xã hội và chính trị thay đổi, ý nghĩa của 'cột thứ năm' vẫn tồn tại và phát triển."
Như lịch sử cho thấy, nguồn gốc và cách sử dụng thuật ngữ "cột thứ năm" liên tục thay đổi, phản ánh tâm lý xã hội và bầu không khí chính trị của các thời đại khác nhau. Thuật ngữ này đã thúc đẩy sự suy ngẫm liên tục về lòng trung thành và sự phản bội, đồng thời cũng thúc đẩy nhận thức của mọi người về môi trường xung quanh họ và các mối đe dọa tiềm ẩn của nó. Khi thuật ngữ này tiếp tục tồn tại trong ý thức của công chúng, chúng ta không khỏi đặt câu hỏi: Trong xã hội toàn cầu hóa ngày nay, liệu thuật ngữ này có còn khơi dậy được suy nghĩ sâu sắc và sự cảnh giác của mọi người như khi nó mới được tạo ra hay không?