Chèn mặt ở hông (FAI) là một rối loạn hông phổ biến liên quan đến bất thường về mặt giải phẫu của khớp hông và dường như phổ biến hơn, đặc biệt là ở các vận động viên. FGI xảy ra khi phần đầu xương hông tiếp xúc bất thường với rãnh khớp hông, có thể gây ra tình trạng viêm xương khớp, tổn thương sụn khớp và các triệu chứng khác, thường gặp nhất ở người lớn tuổi và trung niên.
Cơn đau do chèn ép hông thường xảy ra ở háng, lưng dưới và bên hông bị ảnh hưởng và có thể ảnh hưởng đáng kể đến các hoạt động hàng ngày của một người.
Triệu chứng phổ biến nhất của tình trạng chèn ép hông là đau, thường hạn chế khả năng vận động của bệnh nhân. Ban đầu, cơn đau có thể xuất hiện đột ngột hoặc dần dần, nhiều người bị giảm phạm vi chuyển động ở hông. Một số hoạt động, chẳng hạn như ngồi xổm hoặc ngồi trong thời gian dài, thường đi kèm với cảm giác khó chịu. Điều quan trọng cần lưu ý là nhiều bệnh nhân bị đau háng mặc dù không có tiền sử chấn thương.
Nguyên nhân chính xác gây chèn ép hông vẫn chưa được biết rõ, nhưng hầu hết các trường hợp đều liên quan đến bất thường về mặt giải phẫu của đầu khớp háng hoặc vành khớp háng. Nghiên cứu cho thấy các vận động viên phát triển bất thường này do chuyển động lặp đi lặp lại của hông trong quá trình tập thể dục cường độ cao. Các hoạt động có thể bị ảnh hưởng bao gồm xoay đầu gối liên tục, xoay người nhanh hoặc ngồi xổm thường xuyên, có thể làm tăng nguy cơ chấn thương.
Có ba loại chính của tình trạng chèn ép hông: biến dạng cam, biến dạng kẹp và kết hợp cả hai.
Để chẩn đoán chèn ép hông, bước đầu tiên là đánh giá lâm sàng. Tuy nhiên, quá trình này không hề dễ dàng vì bản chất không nhất quán của cơn đau. Chụp X-quang thường được thực hiện để tìm kiếm những bất thường ở khớp hông, thường là từ phía trước, phía sau và bên hông. Tuy nhiên, MRI cũng có thể cung cấp nhiều thông tin hơn, đặc biệt là để đánh giá chấn thương mô mềm.
Các phương án điều trị chèn ép hông có thể được chia thành điều trị không phẫu thuật và điều trị phẫu thuật. Phương pháp điều trị không phẫu thuật thường bao gồm vật lý trị liệu và thuốc chống viêm không steroid. Nếu những phương pháp này không hiệu quả, phẫu thuật là một lựa chọn khác nhằm mục đích điều chỉnh hình dạng bất thường của xương hông và ổ khớp. Các nghiên cứu gần đây cho thấy phẫu thuật nội soi có tỷ lệ thành công tương đối cao và có thể giảm đau hiệu quả cũng như cải thiện khả năng thực hiện các hoạt động hàng ngày.
Chèn khớp hông dường như xảy ra ở tỷ lệ cao hơn ở các vận động viên, đặc biệt là những người tham gia các môn thể thao đòi hỏi phải vận động hông nhiều. Các môn thể thao như khúc côn cầu trên băng, bóng đá và điền kinh gây áp lực lớn hơn lên cơ và khớp, đẩy nhanh quá trình biến dạng hông. Tình trạng này phát triển rõ rệt hơn khi các vận động viên lớn tuổi hơn, làm tăng nguy cơ mắc bệnh viêm xương khớp.
Nghiên cứu về tình trạng chèn ép hông vẫn đang được tiến hành, đặc biệt là trong lĩnh vực phòng ngừa và chẩn đoán. Khi công nghệ y tế tiến bộ, các phương pháp sàng lọc và điều trị tốt hơn có thể sẽ xuất hiện trong tương lai để giúp bệnh nhân giảm tổn thương hông và làm chậm quá trình tiến triển của bệnh viêm xương khớp.
Trong thể thao và cuộc sống hàng ngày, làm thế nào chúng ta có thể xác định hiệu quả các vấn đề về hông và thực hiện các biện pháp phòng ngừa và can thiệp sớm để bảo vệ sức khỏe lâu dài cho vận động viên?