Trong xã hội phát triển nhanh chóng ngày nay, nhiều người bỏ qua tầm quan trọng của sức khỏe giấc ngủ, nhưng đối với một số người, thách thức của cơn buồn ngủ là một cái bóng không thể tránh khỏi trong cuộc sống hàng ngày. Chứng mất ngủ vô căn (IH) là một chứng rối loạn thần kinh đặc trưng bởi tình trạng buồn ngủ ban ngày quá mức và thời gian ngủ kéo dài, nhưng nguyên nhân của nó vẫn chưa được biết rõ. Trong tình trạng như vậy, chất lượng cuộc sống của người bệnh sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, ảnh hưởng đến khả năng làm việc, học tập bình thường.
Tác động của cơn buồn ngủ có thể nằm ngoài sức tưởng tượng của bạn, thậm chí có thể đe dọa đến sự an toàn và hoạt động xã hội của bệnh nhân.
Các triệu chứng chính của chứng ngủ rũ bao gồm: Buồn ngủ ban ngày quá mức kéo dài và người bệnh thường cảm thấy không thể thức dậy ngay cả khi ngủ đủ giấc vào ban đêm. Nhiều bệnh nhân gặp phải tình trạng “quán tính giấc ngủ” trong cuộc sống hàng ngày, tức là khi mới thức dậy họ cảm thấy vô cùng buồn ngủ, thậm chí còn muốn ngủ lại. Ngoài ra, cùng với triệu chứng “sương mù não”, người bệnh thường gặp các vấn đề như khó tập trung, lú lẫn, suy giảm trí nhớ.
Những triệu chứng này có thể ảnh hưởng hơn nữa đến hiệu suất làm việc, trí nhớ, khả năng học tập và các chức năng nhận thức khác.
Do thiếu dấu ấn sinh học rõ ràng, các bác sĩ thường cần loại trừ các tình trạng khác gây buồn ngủ ban ngày để chẩn đoán chứng ngủ rũ. Điều này có thể yêu cầu nhiều xét nghiệm, lưu ý rằng trong một số trường hợp, cần phải xem xét chẩn đoán bổ sung về chứng ngủ rũ, ngay cả khi có các nguyên nhân cụ thể khác của chứng ngủ rũ. Điều này làm cho việc chẩn đoán chính xác chứng ngủ rũ trở nên phức tạp hơn.
Trong quá trình chẩn đoán, nghiên cứu đã chỉ ra rằng tình trạng buồn ngủ ban ngày ở bệnh nhân chứng ngủ rũ có nhiều khả năng liên quan đến mệt mỏi tâm lý hơn là buồn ngủ sinh lý.
Hiện nay, các phương pháp điều trị chứng ngủ rũ thường tập trung vào việc kiểm soát triệu chứng. Mặc dù đã có một số loại thuốc điều trị chứng ngủ rũ, chẳng hạn như axit oxybarbic natri thấp (Xywav) được FDA phê chuẩn, nhưng những loại khác đưa ra những thách thức khác nhau trong việc điều chỉnh hiệu quả và khả năng dung nạp. Đối với một số bệnh nhân, các chất kích thích như dextroamphetamine và dextroamphetamine là lựa chọn điều trị chính, nhưng những loại thuốc này thường kém hiệu quả hơn ở những người mắc chứng ngủ rũ so với những người mắc chứng ngủ rũ.
Mặc dù vậy, việc tìm ra nhiều lựa chọn điều trị cá nhân hóa hơn dựa trên sự đa dạng của bệnh nhân chứng ngủ rũ sẽ vẫn là mục tiêu quan trọng cho nghiên cứu trong tương lai.
Chứng ngủ rũ có thể ảnh hưởng sâu sắc đến chất lượng cuộc sống của bệnh nhân. Không thể kiểm soát cơn buồn ngủ ban ngày một cách hiệu quả, bệnh nhân thường cần phải thích nghi với lối sống mới, tránh làm việc hoặc lái xe trong những tình huống nguy hiểm tiềm ẩn. Điều này cũng có nghĩa là bệnh nhân có thể cần phải thỏa hiệp trong công việc, đời sống xã hội, v.v. để thích nghi với tình trạng của mình.
Khi nghiên cứu sâu hơn về chứng ngủ rũ, sự hiểu biết và định nghĩa của cộng đồng lâm sàng về triệu chứng này sẽ tiếp tục được cải thiện. Tuy nhiên, vẫn còn những thách thức, đặc biệt là trong chẩn đoán và điều trị. Theo nghiên cứu hiện tại, bệnh nhân và gia đình họ không chỉ cần nguồn lực y tế tốt hơn mà còn cần sự hỗ trợ xã hội sâu rộng cho chứng buồn ngủ thường khiến họ cảm thấy không thể kiểm soát được. Điều này khiến chúng ta cần phải suy nghĩ làm thế nào để nâng cao hiểu biết và điều trị các bệnh liên quan trong tương lai nhằm cải thiện chất lượng cuộc sống của người bệnh?