Dưới tác động của hiện tượng nóng lên toàn cầu và biến đổi khí hậu, thực vật đang phải đối mặt với những thách thức ngày càng nghiêm trọng trong việc thích nghi với những thay đổi của môi trường. Mặc dù ánh sáng mặt trời quá mức là nguồn sống quan trọng, nhưng đối với nhiều loại cây, quá nhiều ánh sáng có thể gây hại. Từ xa xưa, thực vật đã phát triển một loạt các cơ chế bảo vệ quang hợp để chống lại những mối nguy hiểm tiềm tàng này, có thể làm giảm hiệu quả tổn thương tế bào trong quá trình quang hợp và thúc đẩy tăng trưởng.
Tiếp xúc quá nhiều với ánh sáng mặt trời có thể dẫn đến tình trạng ức chế quang hợp hoặc bất hoạt các trung tâm phản ứng, không nhất thiết liên quan đến tổn thương hóa học.
Ở các sinh vật thực hiện quá trình quang hợp tạo oxy, nếu cường độ ánh sáng quá cao có thể gây ra các phản ứng không hiệu quả của các sắc tố quang hợp như diệp lục, do đó tạo ra các loài oxy phản ứng (ROS) gây hại cho cây. Việc sản xuất ROS như vậy đặc biệt rõ ràng trong môi trường khắc nghiệt và cường độ ánh sáng cao, càng gây ra nhiều thách thức cho thực vật.
Do đó, thực vật phải sở hữu một loạt các cơ chế bảo vệ quang hợp, bao gồm các cơ chế dập tắt không quang hóa như chu trình flavonoid và tái tổ chức cấu trúc. Các cơ chế này hoạt động cùng nhau để giảm thiểu thiệt hại cho hệ thống quang hợp và đảm bảo cây phát triển khỏe mạnh.
Ở thực vật, một số thụ thể ánh sáng phát hiện cường độ, hướng và thời gian chiếu sáng và điều chỉnh sự sắp xếp của lục lạp để giảm thiểu tác hại của ánh sáng.
Điều thú vị hơn nữa là một số loài thực vật sử dụng sự thay đổi sắc tố như một hình thức bảo vệ ánh sáng dưới cường độ ánh sáng cao. Ở Nam Cực, sự khác biệt về màu sắc giữa rêu đỏ và rêu xanh cho thấy cách những loài thực vật này phản ứng với cường độ ánh sáng. Sự thay đổi màu sắc không chỉ liên quan đến cường độ ánh sáng mà còn liên quan đến hệ thống cảm nhận ánh sáng của những loài thực vật này.
Gần đây, các nhà nghiên cứu đã tiến hành một thí nghiệm để phân tích khả năng bảo vệ da khỏi ánh sáng của các hợp chất hấp thụ tia UV (UVAC) và sắc tố đỏ của rêu Nam Cực trước cường độ ánh sáng cao. Thí nghiệm cho thấy rêu đỏ phát triển tốt hơn trong môi trường có cường độ ánh sáng cao vì sắc tố đỏ và nồng độ UVAC cao trong thành tế bào của chúng có tác dụng làm giảm hiệu quả tác hại của ánh sáng.
Việc sản xuất các hợp chất hấp thụ tia UV và sắc tố đỏ tăng theo cường độ ánh sáng cao, chứng tỏ khả năng thích nghi cao của cây với cường độ ánh sáng.
Mặc dù chúng ta đã hiểu biết nhiều về cơ chế bảo vệ quang hợp của thực vật, nhưng với những thay đổi nhanh chóng của khí hậu toàn cầu, liệu chúng ta có thể nhận ra đầy đủ tầm quan trọng của các cơ chế này và bảo vệ chúng hay không?
Ngoài thực vật, các sinh vật khác cũng thực hiện các cơ chế bảo vệ ánh sáng khác nhau, chẳng hạn như quá trình chuyển đổi DNA, protein và melanin bên trong da người. Sự chuyển đổi bên trong này có thể chuyển đổi hiệu quả năng lượng ánh sáng UV được hấp thụ thành năng lượng nhiệt, tránh gây tổn hại cho DNA và các mô tế bào khác. Ngoài ra, cùng với sự phát triển của ngành công nghiệp mỹ phẩm, nhiều loại kem chống nắng đã xuất hiện trên thị trường, được cho là có thành phần tương tự như "melanin nhân tạo" và có tác dụng bảo vệ da khỏi tác hại của tia UV.
Tuy nhiên, tác động lâu dài của các thành phần kem chống nắng nhân tạo và hiệu quả thực sự của chúng vẫn đang được nghiên cứu thêm. Điều này cũng đặt ra câu hỏi về chất bảo vệ da nhân tạo và cách chúng so sánh với các cơ chế sinh học tự nhiên, đặc biệt là khi đối mặt với các tia cực tím ngày càng nguy hiểm.
Hiểu biết của chúng ta về cơ chế bảo vệ ánh sáng ở thực vật và con người vẫn chưa đầy đủ và đây có thể là chủ đề quan trọng cho nghiên cứu sinh học trong tương lai.
Nghiên cứu về cơ chế quang hợp và bảo vệ quang hợp không chỉ có ý nghĩa to lớn đối với phát triển nông nghiệp mà còn đóng vai trò tích cực trong việc thúc đẩy bảo vệ môi trường và bảo tồn đa dạng sinh học. Những cuộc khám phá này sẽ giúp chúng ta hiểu sâu hơn về cách thức hoạt động của thiên nhiên và tìm kiếm sự chung sống hài hòa giữa các sinh vật và môi trường. Chúng ta có thể lấy cảm hứng từ điều này để tạo ra một tương lai bền vững hơn không?