Kính là vật liệu phổ biến trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta và có thể được tìm thấy trong cửa sổ, cốc và các sản phẩm điện tử. Nhưng thủy tinh được hình thành như thế nào? Những bí ẩn vật lý nào ẩn chứa trong quá trình này? Bài viết này sẽ xem xét kỹ hơn quá trình chất lỏng biến thành thủy tinh và khoa học đằng sau quá trình này.
Khi chúng ta nói về quá trình chuyển đổi thủy tinh (còn gọi là quá trình chuyển đổi thủy tinh-lỏng), chúng ta đang đề cập đến quá trình dần dần thay đổi từ trạng thái "thủy tinh" cứng và tương đối giòn sang trạng thái nhớt hoặc giống cao su. Sự thay đổi này xảy ra khi nhiệt độ của vật liệu tăng lên và có thể đảo ngược được. Thủy tinh được định nghĩa là chất rắn vô định hình thể hiện quá trình chuyển đổi này, trong khi quá trình ngược lại được gọi là thủy tinh hóa và thường đạt được bằng cách làm lạnh chất lỏng.
Quá trình chuyển đổi thủy tinh là một hiện tượng vật lý trơn tru và tinh tế, ngoài sự thay đổi về nhiệt độ, không kèm theo những thay đổi rõ ràng về cấu trúc vật liệu.
Đối với mỗi vật liệu, có một nhiệt độ chuyển thủy tinh (Tg) cụ thể, đây là thông số chính xác định trạng thái của thủy tinh. Nhìn chung, giá trị Tg luôn thấp hơn nhiệt độ nóng chảy (Tm) của trạng thái tinh thể tương ứng của vật liệu, vì trạng thái năng lượng của thủy tinh cao hơn trạng thái năng lượng của tinh thể. Ví dụ, polystyrene và polymethyl methacrylate có Tg khoảng 100°C (212°F).
Khả năng chuyển thành thủy tinh thay vì trạng thái tinh thể của một số vật liệu khi làm lạnh nhanh được gọi là khả năng tạo thủy tinh. Nó phụ thuộc vào thành phần của vật liệu và có thể được dự đoán bằng lý thuyết độ cứng. Ví dụ, một số polyme có thể dễ dàng tạo thành cấu trúc thủy tinh khi được làm lạnh hoặc nén rất chậm.
Trạng thái thủy tinh là trạng thái không cân bằng bị khóa về mặt động học, các tính chất như entropy và mật độ phụ thuộc vào lịch sử nhiệt. Lúc này, các bậc tự do bên trong của chất lỏng dần dần lệch khỏi trạng thái cân bằng. Nhiều nhà khoa học tin rằng trạng thái cân bằng thực sự phải là tinh thể, còn thủy tinh là trạng thái bị khóa.
Trong quá trình chuyển đổi thủy tinh, nhiệt độ và thời gian có thể được coi là những đại lượng có thể hoán đổi cho nhau, một khái niệm quan trọng trong khoa học thủy tinh.
Khi chất lỏng quá lạnh, sự chênh lệch entropy giữa pha lỏng và pha rắn giảm dần. Bằng cách ngoại suy nhiệt dung của chất lỏng siêu lạnh xuống dưới nhiệt độ chuyển thủy tinh, nhiệt độ tại đó chênh lệch entropy bằng 0 có thể được tính toán, gọi là nhiệt độ Kauzman. Nghịch lý này vẫn chưa có lời giải đáp rõ ràng và đã gây ra nhiều cuộc thảo luận rộng rãi trong cộng đồng khoa học.
Silic dioxit (SiO2) không chỉ tồn tại ở nhiều dạng tinh thể khác nhau mà còn tồn tại ở dạng thủy tinh. Các dạng này có liên quan chặt chẽ đến cấu trúc hóa học của chúng và cung cấp tài liệu tham khảo phong phú khi chúng ta khám phá các tính chất của thủy tinh.
Phần kết luậnSự hình thành thủy tinh là một lĩnh vực mới đầy bí ẩn và khoa học. Nó không chỉ liên quan đến sự tương tác của nhiệt động lực học và động học, mà còn kích thích suy nghĩ sâu sắc của chúng ta về bản chất của vật chất. Khi nghiên cứu ngày càng sâu hơn, liệu chúng ta có khám phá ra nhiều điều bí ẩn hơn về thủy tinh trong tương lai không?