Chất cách điện tôpô là một loại vật liệu đặc biệt có chức năng như chất cách điện bên trong nhưng lại dẫn điện trên bề mặt, một đặc tính cho phép các electron chỉ di chuyển trên bề mặt của vật liệu. Đặc điểm của vật liệu này là có một khoảng cách năng lượng giữa dải hóa trị và dải dẫn, tương tự như các chất cách điện "thông thường" truyền thống. Tuy nhiên, dải hóa trị và dải dẫn của chất cách điện tôpô bị "xoắn" theo một nghĩa nào đó. So với chất cách điện thông thường, sự biến dạng này khiến không thể liên tục chuyển đổi giữa chất cách điện tôpô và chất cách điện thông thường vì nó sẽ dẫn đến việc đóng khoảng cách năng lượng. Và tạo ra trạng thái dẫn điện.
Điểm độc đáo của chất cách điện tôpô nằm ở chỗ hiện tượng này không bị ảnh hưởng bởi nhiễu loạn cục bộ mà phát sinh từ các đặc tính cấu trúc toàn cục của chúng.
Mối quan hệ giữa chất cách điện tôpô và chất cách điện thông thường rất phức tạp và thú vị, liên quan đến các bất biến tôpô khác nhau và tính đối xứng của vật liệu. Tất cả các chất cách điện tôpô phải có ít nhất tính đối xứng U(1), thường xuất phát từ sự bảo toàn số lượng hạt. Ngoài ra, nhiều chất cách điện tôpô cũng chứa tính đối xứng đảo ngược thời gian. Điều này có nghĩa là chức năng trạng thái bề mặt được thể hiện bởi chất cách điện tôpô là bền vững và không thể bị phá hủy bởi tính đối xứng cục bộ. Tính chất này đã khiến các chất cách điện tôpô thu hút sự chú ý lớn trong cộng đồng vật lý vì nó cho chúng ta thấy một loại hành vi vật lý không được lý thuyết vật liệu truyền thống đề cập đến.
Các nhà khoa học đã có những tiến bộ trong nghiên cứu về chất cách điện tôpô kể từ những năm 1980. Trong số đó, mô hình lý thuyết đầu tiên về chất cách điện tôpô 3D được Volkov và Pankratov đề xuất vào năm 1985, và trạng thái Dirac giao diện tồn tại trong cấu trúc HgTe/CdTe đã được xác minh thực nghiệm lần đầu tiên vào năm 2007. Với sự tiến bộ của nhiều nghiên cứu, sự tồn tại của chất cách điện tôpô ngày càng được xác nhận và tiềm năng ứng dụng của chúng dần được phát hiện, chẳng hạn như trong điện tử spin và thiết kế bóng bán dẫn không tiêu tán.
Trạng thái bề mặt của chất cách điện tôpô có những tính chất đặc biệt và có thể được ứng dụng trong nhiều lĩnh vực khoa học và công nghệ tiên tiến, đặc biệt là trong điện toán lượng tử.
Các trạng thái bề mặt của chất cách điện tôpô không chỉ có thể hỗ trợ khóa spin-động lượng mà còn có thể dẫn đến sự xuất hiện của các hạt Majorana, đặc biệt là khi siêu dẫn được tạo ra. Sự tồn tại của các hạt này không chỉ thúc đẩy sự phát triển trong tương lai của máy tính lượng tử mà còn mở rộng sự hiểu biết của chúng ta về vật chất. Điều thú vị là hiện tượng tương tự như chất cách điện tôpô không chỉ tồn tại trong các hệ lượng tử mà còn có thể được tìm thấy trong các môi trường cổ điển, chẳng hạn như chất cách điện tôpô quang tử, từ tính và âm thanh.
Điều thú vị là tính chất của chất cách điện tôpô có liên quan chặt chẽ đến tính đa chiều và tính đối xứng của vật liệu của chúng. Các nhà khoa học đã bắt đầu sử dụng các chất cách điện tôpô tương tự như "Floquet", được mô phỏng bằng các hệ thống điều khiển định kỳ và thể hiện các tính chất tôpô không tầm thường. Hiện tượng này mở rộng thêm nghiên cứu về chất cách điện tôpô và cung cấp những ý tưởng mới để hiểu các tính chất của vật chất.
Tóm lại, tính độc đáo của chất cách điện tôpô nằm ở hiện tượng bề mặt của chúng có thể dẫn điện trong khi bên trong được cách điện. Nó có tác động sâu sắc đến khoa học vật liệu và công nghệ ứng dụng, khiến nó trở thành vật liệu quan trọng không thể bỏ qua trong lĩnh vực công nghệ lượng tử. Hiện tượng này có ám chỉ rằng chúng ta sẽ gặp nhiều hành vi vật chất bất thường hơn trong tương lai không?