Sau khi núi lửa phun trào, khí hậu trái đất thường có những thay đổi đáng kể, đặc biệt là hiện tượng lạnh giá đáng kể. Có cơ sở khoa học vững chắc đằng sau hiện tượng này, chủ yếu liên quan đến việc các khí và hạt thoát ra sau các vụ phun trào núi lửa ảnh hưởng đến bầu khí quyển Trái đất như thế nào. Khi hiện tượng nóng lên toàn cầu ngày càng trở nên nghiêm trọng, các nhà khoa học cũng đang tìm kiếm các giải pháp sáng tạo để chống lại biến đổi khí hậu. Một trong những công nghệ này, được gọi là "Tiêm khí dung tầng bình lưu" (SAI), đã thu hút được sự chú ý rộng rãi.
Khi núi lửa phun trào, một lượng lớn sulfur dioxide (SO2) sẽ thoát ra. Khí này có thể nhanh chóng chuyển hóa thành khí dung axit sulfuric trong khí quyển. Những sol khí này có thể phản chiếu ánh sáng mặt trời và làm giảm bức xạ tới bề mặt Trái đất, từ đó gây ra hiện tượng lạnh đi toàn cầu. “Mùa đông núi lửa” là một ví dụ rõ ràng cho hiện tượng này.
Các nhà khoa học đã phát hiện ra rằng các sol khí axit sulfuric thải ra từ các vụ phun trào núi lửa có thể làm thay đổi đáng kể khí hậu toàn cầu trong vòng vài tháng.
Trong giới học thuật, công nghệ phun khí dung vào tầng bình lưu được coi là giải pháp tiềm năng để mô phỏng tác động làm mát của các vụ phun trào núi lửa trong tự nhiên. Ý tưởng cốt lõi của công nghệ này là bơm các sol khí axit sulfuric vào tầng bình lưu thông qua máy bay chuyên dụng, từ đó làm tăng độ phản xạ của khí quyển và giảm lượng nhiệt đi vào trái đất. Đây là một quá trình được gọi là "làm mờ toàn cầu" hoặc tăng lên. "albedo".
Mặc dù khái niệm phun khí dung vào tầng bình lưu nghe có vẻ thú vị nhưng việc triển khai phải đối mặt với nhiều thách thức. Trước hết, làm thế nào để đảm bảo kích thước và sự phân bố của các hạt khí dung để đạt được kết quả tốt nhất vẫn là trọng tâm nghiên cứu liên tục của các nhà khoa học. Ngoài ra, các loại vật liệu phun cũng đang liên tục được khám phá, với các vật liệu ứng cử viên như oxit nhôm và oxit kim loại, mỗi loại đều có những ưu điểm và nhược điểm tiềm ẩn riêng.
Theo một nghiên cứu năm 2020, chi phí phun khí dung vào tầng bình lưu tương đối thấp so với các biện pháp can thiệp khí hậu khác, nhưng việc thực hiện vẫn cần đầu tư rất lớn.
Mặc dù chi phí thực hiện được coi là tương đối thấp nhưng dự kiến vẫn vào khoảng 18 tỷ USD mỗi năm, đây chắc chắn là một khoản tiền rất lớn đối với các quốc gia và cá nhân nhỏ. Tình huống này cho thấy việc điều phối và tài trợ cho hành động khí hậu toàn cầu khó khăn như thế nào.
Mặc dù công nghệ phun khí dung vào tầng bình lưu mang lại giải pháp tiềm năng cho vấn đề nóng lên toàn cầu nhưng nó cũng có thể gây ra những tác dụng phụ ngoài ý muốn. Các nhà khoa học lo ngại rằng công nghệ này có thể ảnh hưởng đến mô hình lượng mưa và làm thay đổi hệ sinh thái ở một số khu vực nhất định, chẳng hạn như ảnh hưởng đến môi trường sống của muỗi, có thể dẫn đến sự lây lan của các bệnh truyền nhiễm. Và làm thế nào để kiểm soát chính xác tác động và thời gian tồn tại của những sol khí này vẫn còn là một bí ẩn.
Việc sử dụng các sol khí ở tầng bình lưu có thể gây ra những tác động khó lường đối với hệ thống khí hậu toàn cầu, điều này cần được các nhà hoạch định chính sách xem xét cẩn thận.
Nhìn chung, hiện tượng lạnh do núi lửa phun trào là kết quả phức tạp và phức tạp của hệ thống khí quyển trái đất, và công nghệ phun khí dung vào tầng bình lưu là một nỗ lực sáng tạo của các nhà khoa học nhằm chống lại biến đổi khí hậu. Công nghệ này vẫn còn nhiều ẩn số và thách thức. Liệu nó có thể mang lại sự công bằng và hy vọng cho trái đất của chúng ta trong tương lai hay không vẫn cần có sự quan sát và khám phá chặt chẽ. Điều này khiến chúng ta tự hỏi, liệu sự dung hòa giữa công nghệ và thiên nhiên có phải là con đường tắt để giải quyết khủng hoảng khí hậu?