Trong lĩnh vực khoa học vật liệu, việc nghiên cứu hình dạng ranh giới hạt và hành vi trượt của nó có thể giúp chúng ta khám phá ra chìa khóa tạo nên độ bền của vật liệu. Ranh giới hạt là ranh giới giữa các hạt khác nhau trong vật liệu đa tinh thể và hình dạng của các ranh giới này không chỉ ảnh hưởng đến tính chất cơ học của vật liệu mà còn quyết định hành vi biến dạng của vật liệu trong môi trường nhiệt độ cao.
Trượt biên giới hạt (GBS) là một trong những cơ chế chính gây biến dạng vật liệu, đặc biệt ở nhiệt độ cao, hiện tượng này phổ biến hơn.
Khi có ứng suất bên ngoài tác động, các hạt có thể bắt đầu trượt vào nhau, một hiện tượng xảy ra ở nhiệt độ cao và tốc độ biến dạng thấp. Nghiên cứu phát hiện ra rằng hai dạng chính của hiện tượng trượt ranh giới hạt bao gồm hiện tượng trượt Rachinger và hiện tượng trượt Lifshitz, và bố cục và hình dạng về cơ bản quyết định tốc độ trượt của các hiện tượng này.
Trong quá trình leo nhiệt độ cao, trượt ranh giới hạt hầu như luôn luôn liên quan đến khuếch tán mạng. Khi các ranh giới hạt thể hiện một hình thái lượn sóng, hình dạng của chúng có thể được mô phỏng bằng một đường cong hình sin. Tỷ lệ giữa bước sóng và biên độ của hạt (λ/h) có tác động đáng kể đến tốc độ biến dạng. Khi tỷ lệ này tăng, tốc độ trượt tăng và sự khuếch tán ranh giới hạt có thể thúc đẩy quá trình này.
Tỷ lệ cao λ/h có thể cản trở dòng khuếch tán, cuối cùng dẫn đến sự hình thành các khoảng trống và bắt đầu gãy vật liệu.
Trong các nghiên cứu về các vật liệu khác nhau, sự trượt ranh giới hạt đã được chứng minh là đặc biệt quan trọng đối với các vật liệu có hạt mịn. Người ta đã chứng minh rằng sự trượt Lifshitz đóng góp khoảng 50-60% vào biến dạng trong quá trình biến dạng khuếch tán Nabarro-Herring. Điều này cũng cho thấy ranh giới hạt không chỉ là điểm yếu của vật liệu mà ở một mức độ nào đó, chúng còn là nguồn gốc tạo nên sức mạnh của vật liệu.
Theo quan điểm của các dạng trượt ranh giới hạt khác nhau, trượt Rachinger là biến dạng đàn hồi và các hạt chủ yếu giữ nguyên hình dạng ban đầu. Tuy nhiên, khi ứng suất đơn trục được áp dụng, các liên kết giữa các hạt sẽ là tương đối, cho phép các hạt sắp xếp lại theo hướng ứng suất. Ngược lại, trượt Lifshitz dựa trên các quá trình khuếch tán, nghĩa là khi có ứng suất, hình dạng của các hạt sẽ thay đổi, dẫn đến hành vi biến dạng hoàn toàn khác.
Điều này làm cho việc nghiên cứu sự trượt của ranh giới hạt và các cơ chế liên quan trở thành một chủ đề quan trọng trong khoa học vật liệu. Khi nhiệt độ tăng, nhiều quá trình phức tạp xảy ra đồng thời và mối quan hệ giữa sự trượt ranh giới hạt và các cơ chế biến dạng khác như chuyển động sai lệch và khuếch tán trở nên ngày càng thú vị.
Chúng ta có thể sử dụng một số phương pháp thực nghiệm để ước tính sự đóng góp của sự trượt ranh giới hạt vào tổng biến dạng, điều này có ý nghĩa rất lớn trong việc thiết kế độ bền của vật liệu kết cấu.
Trong công nghệ biến dạng siêu dẻo, cơ chế trượt qua ranh giới hạt thường được sử dụng. Hơn nữa, ở các vật liệu kim loại và gốm khác nhau, sự trượt ranh giới hạt cũng dẫn đến các mức độ thay đổi cấu trúc vi mô và hành vi phá hủy khác nhau. Các nghiên cứu trong tương lai có thể tiết lộ thêm các nguyên tắc cơ bản về hình dạng ranh giới hạt và ảnh hưởng quyết định của nó đến các tính chất cơ học của vật liệu, đồng thời cung cấp cơ sở lý thuyết đáng tin cậy hơn cho thiết kế vật liệu.
Tóm lại, ảnh hưởng của hình dạng ranh giới hạt và hành vi trượt của nó đóng vai trò quan trọng trong độ bền của vật liệu, điều này dẫn đến một câu hỏi quan trọng cần suy nghĩ: trong thiết kế vật liệu trong tương lai, làm thế nào chúng ta có thể sử dụng hiệu quả hơn hiện tượng này để cải thiện hiệu suất và tuổi thọ của vật liệu?