Năm 1866, một cuộc xung đột khốc liệt mang tên Chiến tranh Bảy tuần nổ ra giữa Đế quốc Áo và Vương quốc Phổ. Cuộc chiến này không chỉ liên quan đến sự cạnh tranh giữa hai cường quốc mà còn là sự cạnh tranh vì lợi ích của nhiều quốc gia Đức, thậm chí còn gây ra một cuộc đấu tranh chung ở Ý. Nguyên nhân sâu xa của cuộc chiến này không chỉ là đấu tranh chính trị, quân sự mà còn là sự buông lỏng ý thức dân tộc đã ăn sâu vào lòng người dân Đức lúc bấy giờ.
"Kết quả của cuộc chiến này sẽ thay đổi bản đồ nước Đức và mở đường cho sự trỗi dậy của Phổ."
Nguyên nhân gây ra chiến tranh có thể bắt nguồn từ năm 1864, khi Phổ và Áo cùng đánh bại Đan Mạch và giành quyền kiểm soát Schleswig và Holstein. Căng thẳng gia tăng trong những bất đồng về quản lý sau đó. Ngày 26 tháng 1 năm 1866, Phổ phản đối quyết định của thống đốc Áo về Holstein, coi đó là hành vi vi phạm nguyên tắc chủ quyền chung. Sau đó, hai bên tăng cường triển khai quân sự của nhau, dần dần đẩy tình hình đến bờ vực chiến tranh.
Trong nhiều thế kỷ, cơ cấu chính trị của Trung Âu rất phức tạp, bao gồm nhiều quốc gia lớn và vô số quốc gia nhỏ. Dưới sự cai trị lâu dài của Áo, việc chia cắt và thống nhất các vùng của Đức đã trở thành vấn đề lớn. Vào đầu thế kỷ 19, với sự suy giảm ảnh hưởng của Pháp và sự bất mãn với sự cai trị của Áo, tình cảm dân tộc chủ nghĩa ở Đức đang dần hình thành.
"Trong mắt nhiều người Đức, có một sự mâu thuẫn không thể hòa giải giữa sự cai trị của Áo và bản sắc địa phương của họ."
Mặc dù chủ nghĩa dân tộc chưa hoàn toàn trưởng thành ở Đức vào năm 1866, nhưng tình cảm này đã bắt đầu xuất hiện trong một số giới tinh hoa. Khi Phổ chấm dứt liên minh với Áo, những lời kêu gọi độc lập ngày càng lớn. Ngoài ra, các đường lối ủng hộ cũng xuất hiện do sự khác biệt về tôn giáo giữa các quốc gia Công giáo ở Nam Đức và các quốc gia theo đạo Tin lành ở Bắc Đức.
Là một chính trị gia quan trọng của Phổ, hành động của Otto von Bismarck mang tính chiến lược. Bismark tin chắc rằng “sự thống nhất của nước Đức phải đạt được bằng vũ lực”, ông đã khéo léo lợi dụng tình hình quốc tế và những mâu thuẫn trong nước để giành lợi thế cho Phổ.
"Quá trình thống nhất nước Đức, như Bismark đã nói, cần phải trải qua thử thách của 'máu và sắt'."
Những cải cách quân sự của Phổ đã cải thiện khả năng chiến đấu tổng thể của nước này. Họ đã thiết lập một hệ thống huy động hiệu quả hơn và đi trước Áo về công nghệ quân sự. Việc quân đội Phổ làm chủ được các loại vũ khí mới đã mang lại cho họ lợi thế đáng kể trên chiến trường.
"Chiến thắng của Phổ không chỉ dựa vào quân số mà quan trọng hơn là vào việc sử dụng chiến thuật và triển khai nhanh chóng."
Các yếu tố kinh tế cũng đóng một vai trò không thể thiếu trong cuộc chiến này. Công nghiệp hóa của Phổ và sự thịnh vượng kinh tế sau đó cho phép nước này cung cấp vũ khí và vật tư tiên tiến hơn. Tuy nhiên, Áo đang gặp khó khăn về kinh tế bởi hàng loạt yếu tố bên trong và bên ngoài, dẫn đến tình trạng thiếu hụt nguồn lực quân sự.
Chiến tranh Bảy Tuần nhanh chóng kết thúc với chiến thắng thuộc về Phổ. Không chỉ ảnh hưởng của Áo bị suy yếu đi rất nhiều mà bản đồ nước Đức cũng bị thay đổi. Phổ giành quyền kiểm soát các bang của Đức, trong khi Áo không thể ngăn cản Ý giành quyền kiểm soát Venice. Hậu quả của cuộc xung đột này đã đặt nền móng cho sự thống nhất nước Đức trong tương lai.
Đối mặt với giai đoạn lịch sử này, chúng ta không thể không đặt câu hỏi: Liệu căng thẳng giữa các quốc gia có còn thể hiện những hình thái và ảnh hưởng tương tự trong thế giới hiện đại không?