Thiết kế toàn diện đang trở thành chìa khóa để xem xét lại quy trình thiết kế. Nó không chỉ tập trung vào việc cung cấp các sản phẩm hoặc dịch vụ dành cho người khuyết tật mà còn tạo ra trải nghiệm người dùng cho càng nhiều người càng tốt trong khi tính đến nhu cầu đa dạng của con người. Từ ngôn ngữ, văn hóa, giới tính đến độ tuổi, thiết kế toàn diện nhằm mục đích xóa bỏ các rào cản tiếp cận và tạo ra một môi trường tương tác liền mạch cho mọi người.
Thiết kế toàn diện không chỉ giới hạn ở các giao diện kỹ thuật mà còn được áp dụng như nhau trong thiết kế chính sách và cơ sở hạ tầng, đây là một khái niệm toàn diện hơn.
Trong lịch sử, thiết kế dễ tiếp cận bắt đầu như một sự đáp ứng nhu cầu của người khuyết tật, nhưng thiết kế hòa nhập còn mở rộng tầm nhìn này hơn nữa. Nó tập trung vào nhu cầu rộng hơn của người dùng thay vì chỉ những cá nhân có khuyết tật hoặc khả năng cụ thể. Cách tiếp cận này nhấn mạnh mối liên hệ giữa thiết kế và tính đa dạng, đặc biệt nhấn mạnh vào tác động của sự đa dạng này đến kết quả thiết kế.
Trở lại những năm 1950, Châu Âu, Nhật Bản và Hoa Kỳ dần dần thúc đẩy khái niệm "thiết kế không rào cản", nhằm mục đích xóa bỏ các rào cản trong môi trường vật lý. Theo thời gian, khái niệm thiết kế dễ tiếp cận đã phát triển thành thiết kế dễ tiếp cận, đây không chỉ là một biện pháp ứng phó với tình trạng khuyết tật mà còn là một thực tiễn công nhận đó là một quyền công dân.
Năm 1973, Hoa Kỳ chính thức thông qua Đạo luật Phục hồi chức năng, cấm phân biệt đối xử dựa trên tình trạng khuyết tật. Cột mốc quan trọng này đánh dấu cột mốc quan trọng của thiết kế dễ tiếp cận như một phương tiện quan trọng để hỗ trợ nhân quyền.
Vào những năm 1990, trọng tâm chú ý của công chúng tiếp tục chuyển sang thiết kế dễ tiếp cận "Đạo luật về người khuyết tật" của Hoa Kỳ đã mở rộng trách nhiệm về thiết kế dễ tiếp cận cho các tổ chức công và tư nhân. Chuỗi thay đổi này đã thúc đẩy sự tiến bộ trong các khái niệm thiết kế và thúc đẩy mọi người tập trung vào cách tạo ra trải nghiệm tốt hơn cho mọi đối tượng người dùng.
Thiết kế toàn diện nhấn mạnh tầm quan trọng của việc hiểu nhu cầu của người dùng. Quá trình thiết kế này thường bao gồm việc thành lập các nhóm đa dạng, hình thành và thử nghiệm nhiều giải pháp, đồng thời khuyến khích đối thoại thiết kế để tìm ra kết quả hiệu quả.
Ba khía cạnh của thiết kế toàn diện là: công nhận và tôn trọng tính độc đáo và đa dạng của con người, cùng thiết kế bằng quy trình mở và minh bạch, đồng thời nhận ra rằng bạn đang thiết kế trong một hệ thống thích ứng phức tạp.
Ví dụ: phương pháp thiết kế toàn diện do Microsoft thúc đẩy sẽ nhấn mạnh vào việc đọc các nhu cầu đa dạng của người dùng, nhận ra sự loại trừ và tiếp cận các nhóm người dùng rộng rãi bằng cách giải quyết các nhu cầu cụ thể. Thiết kế toàn diện không chỉ là một sáng kiến tuân thủ mà còn là một phần của sự đổi mới.
Thiết kế toàn diện đã có nhiều phương pháp thực hành thành công trong nhiều ngành khác nhau. Ví dụ, về mặt giao diện và công nghệ, để đảm bảo người dùng ở mọi lứa tuổi đều có thể đọc được văn bản, nhà thiết kế cần sử dụng các yếu tố như phông chữ lớn, độ tương phản mạnh và kiểu chữ đơn giản. Những thiết kế này không chỉ cần thiết cho người dùng lớn tuổi mà còn mang lại lợi ích cho tất cả người dùng.
Quần áo trợ thính và dụng cụ nhà bếp tùy chỉnh là những ví dụ tuyệt vời về thiết kế hòa nhập.
Về mặt sản phẩm tiêu dùng, các thương hiệu như Nike và Target đã tung ra trang phục thể dục được thiết kế dành cho người khuyết tật. Những sản phẩm này sử dụng các yếu tố cải tiến như khóa kéo có thể tháo rời và nỉ Velcro để cải thiện sự tiện lợi trong cuộc sống hàng ngày.
Trong thế giới đang thay đổi nhanh chóng này, các doanh nghiệp và nhà thiết kế đang tìm kiếm các phương pháp thiết kế toàn diện hơn để đáp ứng nhu cầu của nhiều đối tượng người dùng. Đây là chìa khóa để đảm bảo rằng mọi người đều có thể tiếp cận được sản phẩm và dịch vụ. Thiết kế trong tương lai sẽ không còn nhằm đáp ứng các "nhóm đặc biệt" mà là xây dựng lại hiểu biết chung của chúng ta về thiết kế và hiểu nhu cầu riêng của từng người dùng.
Với những thay đổi sâu rộng của xã hội, liệu chúng ta có thể chấp nhận những ý tưởng thiết kế như vậy với tư duy cởi mở hơn và từ đó ảnh hưởng đến sản phẩm, dịch vụ của mình không?