Trong cuộc sống hàng ngày, luôn có một thế lực khiến chúng ta cảm thấy đói, đó chính là "hormone gây đói" ghrelin. Loại hormone bí ẩn này chủ yếu được sản xuất bởi các tế bào nội tiết ruột trong đường tiêu hóa, đặc biệt là ở dạ dày. Sự tiết ghrelin có liên quan chặt chẽ đến thói quen ăn uống của chúng ta. Nồng độ ghrelin trong máu thường đạt đỉnh trước bữa ăn và giảm nhanh sau bữa ăn.
Ghrelin không chỉ được coi là chất điều chỉnh lượng thức ăn nạp vào mà còn tham gia vào quá trình điều chỉnh cân bằng năng lượng và chức năng nội tiết.
Theo nghiên cứu, ghrelin có thể làm tăng nhu động dạ dày và kích thích tiết axit dạ dày, giúp cơ thể chuẩn bị cho việc ăn uống. Không chỉ vậy, ghrelin còn có thể ảnh hưởng đến các tế bào thần kinh cụ thể trong não, chẳng hạn như cảm biến nhịn ăn ở não trước, do đó làm tăng cảm giác thèm ăn.
Phát hiện về loại hormone này có từ năm 1999, khi các nhà khoa học xác định thành công thụ thể ghrelin - thụ thể hormone kích thích tiết hormone tăng trưởng loại 1A (GHS-R1A). Tên này bắt nguồn từ vai trò của ghrelin trong việc thúc đẩy giải phóng hormone tăng trưởng, gần giống với ý nghĩa ban đầu của nó là "tăng trưởng". Bối cảnh này giúp chúng ta hiểu sâu hơn về loại hormone này.
Gen Ghrelin, cấu trúc tinh thể và bản saoMRNA do gen GHRL tạo ra có bốn exon, sau đó được cắt để tạo ra tiền proghrelin bao gồm 117 axit amin và ghrelin hoạt động. Trong quá trình này, ghrelin phải liên kết với axit octanoic để trở thành dạng hoạt động sinh học. Tất cả những điều này xảy ra trong dạ dày và tuyến tụy, và dạng không hoạt động của ghrelin, non-octanoate, không thể kích hoạt thụ thể GHS-R nhưng vẫn có thể thực hiện các tác dụng khác.
Ghrelin đóng vai trò quan trọng trong việc điều hòa cân bằng năng lượng, ảnh hưởng đến cân nặng cơ thể bằng cách điều chỉnh tín hiệu đói và mức tiêu hao năng lượng. Khi hormone ghrelin được giải phóng vào máu, cảm giác thèm ăn của chúng ta tăng nhanh chóng. Mặc dù ghrelin thúc đẩy động lực ăn uống, nhưng nó không làm tăng lượng thức ăn tiêu thụ trong mỗi bữa ăn.
Mức Ghrelin đạt đỉnh trước bữa ăn và giảm sau bữa ăn, cho thấy mối quan hệ chặt chẽ với lượng thức ăn nạp vào.
Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng tiêm ghrelin có thể làm tăng lượng thức ăn nạp vào ở động vật, khiến ghrelin không chỉ là chất kích thích sự thèm ăn mà còn là chất điều chỉnh quan trọng cân bằng năng lượng. Ghrelin không chỉ đóng vai trò kiểm soát năng lượng mà còn thúc đẩy biểu hiện các hành vi khen thưởng bằng cách kích hoạt các tế bào thần kinh ở trung tâm khen thưởng của não. Điều này khiến chúng ta tự hỏi, trong quá trình tìm kiếm niềm vui khi ăn, liệu ghrelin có hạn chế hành vi hay giải phóng ham muốn của chúng ta không?
Ghrelin tham gia vào nhiều cơ chế sinh lý, từ điều chỉnh quá trình chuyển hóa lượng đường trong máu đến ảnh hưởng đến giấc ngủ. Các nghiên cứu sơ bộ đã chỉ ra rằng ghrelin có thể liên quan chặt chẽ đến việc điều hòa giấc ngủ và nhiều bằng chứng đã xác nhận rằng việc thiếu ngủ có thể ảnh hưởng đến việc tiết ghrelin.
Về mặt hệ thống sinh sản, việc tiết ghrelin có thể ức chế việc giải phóng gonadotropin, từ đó có thể ảnh hưởng đến khả năng sinh sản. Trong hệ thống tim mạch, ghrelin đã cho thấy khả năng bảo vệ tim và có liên quan chặt chẽ đến phản ứng viêm.
Vai trò của ghrelin trong bệnh tật cũng đáng được chú ý. Ví dụ, ở những bệnh nhân trải qua phẫu thuật cắt dạ dày, nồng độ ghrelin giảm đáng kể, có thể hỗ trợ kiểm soát cân nặng. Ngược lại, trong một số tình trạng do đói và gầy yếu gây ra, chẳng hạn như chán ăn, nồng độ ghrelin tăng cao, có thể phản ánh nhu cầu nạp thức ăn của cơ thể. Sự thay đổi này trong ghrelin gợi ra một suy nghĩ sâu sắc hơn: Liệu những thay đổi trong ghrelin trong các tình trạng sức khỏe khác nhau có phải là chìa khóa để chúng ta hiểu được hành vi ăn uống hay không?
Ghrelin không chỉ là một loại hormone quan trọng giúp điều chỉnh sự thèm ăn mà còn đóng vai trò chính trong quá trình chuyển hóa năng lượng, chất lượng giấc ngủ và sức khỏe tim mạch. Khi nghiên cứu khoa học tiếp tục khám phá tiềm năng của loại hormone bí ẩn này, có thể phát triển các phương pháp điều trị bệnh dựa trên ghrelin trong tương lai. Tuy nhiên, với kiến thức này, chúng ta có nên xem xét lại mối quan hệ giữa thói quen ăn uống và nhu cầu của cơ thể không?