Kể từ khi thành lập tại Barcelona vào năm 1910, Liên đoàn Công nhân Quốc gia Tây Ban Nha (CNT) đã trở thành một lực lượng chính trong phong trào công nhân. Mặc dù trải qua nhiều biến động chính trị, CNT vẫn tiếp tục ảnh hưởng đến mọi cấp độ của phong trào công nhân với triết lý vô chính phủ - công đoàn độc đáo của mình. CNT không chỉ đấu tranh cho quyền lợi kinh tế của người lao động mà còn từng bước đưa ý tưởng của mình vào cơ cấu xã hội, tạo cơ hội cho mọi thành viên tham gia.
"Chúng tôi không phân biệt khi gia nhập công đoàn, miễn là bạn là công nhân hay sinh viên, cho dù bạn đang có việc làm hay thất nghiệp."
Cơ cấu tổ chức của CNT dựa trên nền dân chủ trực tiếp, với mọi quyết định được đưa ra thông qua thảo luận và sự đồng thuận giữa các thành viên công đoàn thay vì thông qua bỏ phiếu. Điều này tương đối hiếm trong phong trào công đoàn hiện nay, đặc biệt là khi hầu hết các cuộc bầu cử công đoàn đều có sự can thiệp từ bên ngoài.
Vào đầu thế kỷ 20, sự thành lập của CNT đã đánh dấu bước ngoặt quan trọng trong phong trào công nhân Tây Ban Nha. Nguồn gốc của cuộc đấu tranh của công đoàn có thể bắt nguồn từ việc thành lập Quốc tế Công nhân Tây Ban Nha (IWA) vào năm 1870, trong khi sự ra đời của CNT rõ ràng đánh dấu một chương mới trong phong trào lao động được dẫn dắt bởi chủ nghĩa vô chính phủ. Phát triển từ 26.571 thành viên ban đầu lên 1,58 triệu thành viên vào những năm 1930, sức sống mà CNT thể hiện chứng tỏ sức mạnh vô tận của nó.
"Chúng tôi muốn cải thiện điều kiện sống của họ trong hệ thống xã hội hiện tại và chuẩn bị cho họ sự giải phóng trong tương lai."
Trong thời kỳ Đệ nhị Cộng hòa Tây Ban Nha, CNT phải đối mặt với áp lực từ chế độ và các nhóm công đoàn khác, đặc biệt là trong một loạt các cuộc đình công và xung đột chính trị từ năm 1931 đến năm 1933, khi ảnh hưởng của đảng này ngày càng rõ ràng. Bất chấp sự đàn áp nghiêm trọng, CNT vẫn nỗ lực bảo vệ quyền lợi của người lao động và thay đổi cơ cấu xã hội. Đặc biệt trong cuộc Cách mạng Xã hội chủ nghĩa năm 1934, CNT đã chứng minh khả năng hợp tác với các tổ chức công đoàn khác, một sự hợp tác đặt nền tảng cho cuộc đấu tranh của giai cấp công nhân.
Trong Nội chiến Tây Ban Nha, CNT đã hợp tác với các đảng xã hội chủ nghĩa và cộng sản khác, nhưng cũng phải đối mặt với các xung đột và đấu tranh giữa các đảng phái. Trong thời gian này, CNT đã nắm quyền kiểm soát các trang trại tập thể như ở Aragon, chứng minh tính độc lập và tự quản của người lao động trong thời kỳ khủng hoảng.
"Chúng tôi muốn đạt được sự thay đổi triệt để trong xã hội thông qua chủ nghĩa công đoàn cách mạng."
Với sự kết thúc của cuộc nội chiến và sự trỗi dậy của chủ nghĩa phát xít, CNT đã bị đàn áp và gần như sụp đổ. Tuy nhiên, theo thời gian, CNT đã lấy lại sức sống, tham gia vào phong trào lao động hiện tại và hoạt động bảo vệ quyền lợi của người lao động. Năm 2018, CNT và các công đoàn khác đã cùng nhau thành lập Liên đoàn Lao động Quốc tế (ICL-CIT), thể hiện sự quan tâm và đóng góp của mình cho phong trào lao động toàn cầu.
Cho đến ngày nay, CNT vẫn nhấn mạnh các khái niệm về tự quản của người lao động, chủ nghĩa liên bang và hỗ trợ lẫn nhau trong các hoạt động công đoàn của mình. Những giá trị này không chỉ thúc đẩy sự đoàn kết trong công đoàn mà còn cung cấp cơ sở khả thi cho sự thay đổi xã hội rộng lớn hơn . Quan điểm phản đối hành động pháp lý và nhấn mạnh vào hành động trực tiếp thể hiện con đường xã hội chủ nghĩa độc đáo và những khả năng trong tương lai của nước này.
Tuy nhiên, khi tình hình kinh tế xã hội hiện nay thay đổi, đối mặt với những vấn đề mới nổi, CNT nên định vị lại như thế nào để thích ứng với môi trường đang thay đổi vẫn là chủ đề mà phong trào công nhân tương lai cần phải suy nghĩ sâu sắc?