Trong Thế chiến II, khi nhu cầu huấn luyện quân sự tăng lên, các nhà giáo dục và nhà tâm lý học bắt đầu khám phá những phương pháp sáng tạo để giúp binh lính học tập hiệu quả hơn. Trong số đó, việc ứng dụng phim ảnh đã trở thành bước đột phá nổi bật, làm thay đổi phương pháp giảng dạy truyền thống.
Bộ phim cung cấp cái nhìn tổng quan hợp lý về khóa đào tạo, nhưng lại thiếu thông tin chi tiết.
Ngay từ trước Thế chiến thứ II, nhà tâm lý học Edward Sandkey đã đề xuất khái niệm sử dụng các phương tiện cơ giới hóa để giảng dạy. Mặc dù ý tưởng của ông không được hiện thực hóa ngay lập tức, nhưng triết lý của ông đã có tác động sâu sắc đến việc học lập trình sau này. Nói tóm lại, học lập trình là phương pháp học có hệ thống, thúc đẩy việc học thông qua tài liệu giảng dạy chính xác và phản hồi ngay lập tức.
Trong chiến tranh, việc huấn luyện binh lính trên chiến trường phải đối mặt với một thách thức lớn: làm sao để truyền đạt các kỹ năng phức tạp một cách nhanh chóng và hiệu quả. Vào thời điểm này, phim ảnh, với tư cách là phương tiện trực quan, giúp học sinh hiểu được tình huống mà không cần phải tương tác trực tiếp, nhưng vẫn có thể khơi dậy sự quan tâm và chú ý.
Năm 1946, Đại học Yale đã tiến hành một thí nghiệm trong đó các câu hỏi được đặt giữa các đoạn phim và sau đó sinh viên sẽ nhận được câu trả lời đúng, điều này đã cải thiện đáng kể hiệu quả học tập của sinh viên.
Những nghiên cứu này cho thấy video có hiệu quả vì chúng cung cấp bối cảnh toàn diện, nhưng khi kết hợp với câu hỏi và phản hồi, chúng đưa việc học lên một tầm cao hoàn toàn mới. Do đó, phương pháp học tập dựa trên vấn đề đã ra đời và có tác động quan trọng đến nghiên cứu giảng dạy sau này.
Vậy, học lập trình thực chất là gì? Nói một cách đơn giản, đây là hệ thống học tập dựa trên "kiểm soát kích thích", nghĩa là tài liệu giảng dạy được biên soạn và trải qua quá trình kiểm tra và phản hồi chi tiết. Phương pháp học lập trình bao gồm việc đặt ra mục tiêu học tập rõ ràng, tiến hành các bài kiểm tra trước và sau, và giảng dạy theo từng bước nhỏ, đây chính xác là sự linh hoạt và khả năng thích ứng cần thiết cho việc đào tạo trong Thế chiến thứ II.
Được đại diện bởi nhà tâm lý học hành vi B.F. Skinner, các đặc điểm có hệ thống của việc học lập trình cho phép người học tích cực tham gia và thúc đẩy sự hiểu biết thông qua phản hồi ngay lập tức.
Việc triển khai hệ thống Skinner không chỉ là hướng dẫn dựa trên máy móc mà còn bao gồm các mục tiêu học tập rõ ràng để học sinh có thể học theo tốc độ của riêng mình. Khái niệm này đã phát triển thành một phần quan trọng của nền giáo dục hiện đại, cả trong giáo dục nhà trường và đào tạo tại nơi làm việc.
Khái niệm học thông qua lập trình đã được áp dụng nhanh chóng vào nhiều lĩnh vực giáo dục, đặc biệt là học tập mở và học tập có sự hỗ trợ của máy tính. Chương trình nổi tiếng "Sesame Street" mượn những khái niệm về học lập trình này để đảm bảo trẻ em có ý thức tham gia cao vào quá trình học tập. Ngay cả chương trình thiếu nhi Blue's Clues cũng đã được thử nghiệm thực tế nhiều lần bằng các nguyên tắc học theo chương trình để tối ưu hóa nội dung của từng tập phim.
Các nghiên cứu cho thấy khả năng chú ý và hiểu biết của trẻ em sẽ được cải thiện sau nhiều lần xem.
Do đó, việc nhấn mạnh vào hướng dẫn khối và kiểm tra phát triển trong việc học lập trình ngày càng trở nên quan trọng theo thời gian. Phương pháp này cho phép người học tiếp thu kiến thức trong môi trường linh hoạt hơn và đáng thử bất kể môn học là gì.
Mặc dù về nguyên tắc, các thuật ngữ "học lập trình" và "đào tạo lập trình" có thể thay thế cho nhau, nhưng trên thực tế vẫn có những khác biệt nhỏ. Khi nhắm mục tiêu học tập cho ngành công nghiệp hoặc quân đội, các nhà nghiên cứu thường sử dụng thuật ngữ "đào tạo lập trình". Ở trường học và giáo dục đại học, quá trình này thường được mô tả là "học lập trình". Những thay đổi như vậy chắc chắn giúp người học lựa chọn được phương pháp học tập hiệu quả nhất trong những tình huống khác nhau.
Ngày nay, phim ảnh và các phương tiện truyền thông trực quan khác vẫn đóng vai trò không thể thay thế trong giáo dục và đào tạo. Tuy nhiên, trong việc giảng dạy trong tương lai, làm thế nào để tiếp tục khám phá những phương pháp này để thích ứng với công nghệ và nhu cầu học tập luôn thay đổi sẽ trở thành một câu hỏi mà mọi nhà giáo dục nên suy ngẫm?