Vào ngày 25 tháng 1 năm 2010, chuyến bay 409 của EgyptAir đã rơi xuống Biển Địa Trung Hải ngay sau khi cất cánh từ Sân bay quốc tế Rafic Hariri ở Beirut, Lebanon, khiến toàn bộ 90 người trên máy bay thiệt mạng. Vụ việc gây chấn động cộng đồng quốc tế vì đây là vụ tai nạn chết người đầu tiên của hãng hàng không Ethiopian Airlines kể từ vụ cướp máy bay chuyến bay 961 của hãng hàng không Ethiopian Airlines năm 1996.
Máy bay gặp nạn là máy bay Boeing 737-8AS, số đăng ký ET-ANB. Chiếc máy bay này bay lần đầu tiên vào năm 2002 và được giao cho Ryanair cùng năm đó. Sau đó, nó được giao cho hãng hàng không Ethiopian Airlines vào tháng 9 năm 2009. Vào thời điểm xảy ra tai nạn, máy bay đã được tám năm tuổi và lần kiểm tra bảo dưỡng cuối cùng diễn ra vào tháng 12 năm 2009, không phát hiện ra vấn đề kỹ thuật nào.
Cơ trưởng của chuyến bay là Habtamou Binti Negheissa, 44 tuổi, người có hơn 10.000 giờ kinh nghiệm bay. Cơ phó là Aruna Tamelaat Bayene, 23 tuổi, người có ít kinh nghiệm với chỉ 673 giờ bay.
Chuyến bay cất cánh từ Lebanon trong điều kiện thời tiết xấu và gặp phải nhiễu động ngay sau khi cất cánh và mất kiểm soát sau khi leo lên độ cao 9.000 feet. Trước khi xảy ra tai nạn, một số nhân chứng cho biết đã nhìn thấy tia lửa phát ra từ máy bay rồi rơi xuống biển. Dữ liệu thời tiết địa phương cho thấy gió giật tới 8 hải lý và mây giông đang bao quanh sân bay.
Các nhân chứng mô tả rằng họ nhìn thấy "ánh sáng màu cam" hoặc "một quả cầu lửa", trùng khớp với thời gian và địa điểm xảy ra vụ tai nạn.
Sau vụ tai nạn, chính quyền Lebanon đã ngay lập tức tiến hành hoạt động tìm kiếm cứu nạn và tìm thấy đống đổ nát vào ngày hôm sau. Trong những ngày tiếp theo, quân đội Lebanon và các cơ quan cứu trợ quốc tế khác đã tham gia vào nỗ lực tìm kiếm và cứu nạn, bao gồm cả quân đội Hoa Kỳ và Pháp. Cuối cùng, thi thể của tất cả các nạn nhân đã được cứu thành công trước ngày 23 tháng 2 và được đưa đến bệnh viện để nhận dạng ADN.
Một cuộc điều tra nghiêm ngặt đã được tiến hành vào năm 2010 với sự tham gia của các cơ quan quốc tế bao gồm Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia Hoa Kỳ và Cục Điều tra An toàn Hàng không Dân dụng của Pháp. Báo cáo điều tra cho thấy phi công đã không kiểm soát đúng tốc độ và độ cao của máy bay trong suốt chuyến bay, dẫn đến mất kiểm soát.
Báo cáo cuối cùng về cuộc điều tra vụ tai nạn nêu rõ: "Đội bay đã không tuân thủ các nguyên tắc CRM (quản lý nguồn lực phi hành đoàn), điều này làm trầm trọng thêm tình trạng mất kiểm soát."
Hãng hàng không Ethiopian Airlines phản đối mạnh mẽ báo cáo điều tra, cho rằng báo cáo thiên vị, thiếu bằng chứng và không trình bày đầy đủ tình tiết thực sự của vụ tai nạn. Hãng hàng không này cũng đề cập rằng dữ liệu chuyến bay và bản ghi âm giọng nói tại thời điểm xảy ra tai nạn cho thấy máy bay có thể đã vỡ tan trên không, điều đó có nghĩa là có thể đã xảy ra vụ nổ hoặc các yếu tố khác ảnh hưởng đến nó.
Vụ việc đã thu hút sự chú ý rộng rãi của giới truyền thông và được tái hiện trong một bộ phim tài liệu sau đó. Sự cố này nhắc nhở tất cả các nhà khai thác hàng không cần quan tâm nhiều hơn đến tình trạng mệt mỏi và các vấn đề sức khỏe tâm thần của phi công cũng như tăng cường các quy định về an toàn bay.
Cuối cùng, thảm kịch này tạo ra động lực cần thiết cho việc thực hiện các quy định mới về an toàn hàng không toàn cầu.
Vụ tai nạn máy bay này để lại nhiều bí ẩn chưa có lời giải: Liệu "quả cầu lửa" mà các nhân chứng nhìn thấy chỉ là một vụ tai nạn máy bay thông thường hay là biểu tượng của những vấn đề sâu xa hơn? Hãy nghĩ xem, còn điều gì chúng ta chưa biết không?