Động kinh giật cơ tiến triển (PME) là một rối loạn thoái hóa thần kinh di truyền hiếm gặp, đặc trưng bởi chứng giật cơ, kháng điều trị và suy giảm thần kinh. Nguyên nhân gây ra các bệnh này phần lớn phụ thuộc vào loại PME cụ thể và thường liên quan đến đột biến trội, lặn hoặc ty thể trên nhiễm sắc thể thường. Do tính đa dạng của các đột biến gen nên việc chẩn đoán PME rất khó khăn, điều này cũng ảnh hưởng đến hiệu quả điều trị.
Bệnh nhân PME thường bị co giật cơ do vận động hoặc do kích thích và nhiều loại co giật khác, làm phức tạp thêm việc chẩn đoán.
Triệu chứng chính của PME là chứng giật cơ, có thể từng phần hoặc nhiều ổ và có thể khởi phát do tư thế, chuyển động và các kích thích bên ngoài như ánh sáng và âm thanh. Hơn nữa, các loại động kinh liên quan đến PME rất đa dạng, bao gồm cả loại động kinh toàn thể và động kinh cụ thể. Những triệu chứng đa dạng và sự khác biệt giữa mỗi cá nhân càng làm tăng thêm khó khăn trong việc chẩn đoán bệnh.
Chẩn đoán PME thường dựa trên các triệu chứng của bệnh nhân và phản ứng kém với thuốc chống động kinh, cũng như các xét nghiệm bổ sung như điện não đồ (EEG) và xét nghiệm di truyền. Việc thực hiện EEG cũng khó khăn vì sinh lý thần kinh của mỗi bệnh nhân là khác nhau. Tuy nhiên, việc kết hợp nhiều công cụ chẩn đoán có thể nâng cao độ chính xác của chẩn đoán PME.
Cách hiệu quả nhất để chẩn đoán PME là xem xét toàn diện các yếu tố như triệu chứng lâm sàng của bệnh nhân, độ tuổi, kết quả điện não đồ và xét nghiệm di truyền.
Hiện tại vẫn chưa có phương pháp điều trị cơ bản nào cho PME và việc điều trị bằng thuốc chủ yếu tập trung vào việc kiểm soát chứng giật cơ và động kinh. Tuy nhiên, bệnh nhân PME thường phát triển tình trạng kháng thuốc với nhiều loại thuốc chống động kinh. Ví dụ, một số loại thuốc chống động kinh được sử dụng rộng rãi (như phenobarbital, axit valproic, v.v.) thực sự có thể làm trầm trọng thêm tình trạng ở một số bệnh nhân PME. Điều này làm cho việc xây dựng kế hoạch điều trị cá nhân trở nên đặc biệt quan trọng.
Clonzaban hiện đã được FDA chấp thuận là thuốc đơn trị liệu cho chứng động kinh giật cơ, nhưng đối với một số bệnh nhân, hiệu quả không rõ ràng.
Do PME rất hiếm nên các nghiên cứu mù đôi nhắm vào những rối loạn này thường gặp nhiều khó khăn. Các nhà nghiên cứu đang khám phá các chiến lược điều trị mới, bao gồm liệu pháp gen và liệu pháp thay thế enzyme. Những nghiên cứu này có thể mang lại hy vọng mới cho bệnh nhân PME trong tương lai.
Phần kết luậnSự phức tạp của bệnh động kinh giật cơ tiến triển không chỉ giới hạn ở nguyên nhân và triệu chứng. Hiệu quả của thuốc chống động kinh cũng khác nhau giữa các cá nhân, điều này khiến chúng ta phải xem xét lại các lựa chọn điều trị hiện có. Trong sự phát triển tương lai của y học, làm thế nào chúng ta có thể xác định chính xác phương pháp điều trị tốt nhất cho những bệnh nhân PME khác nhau?