ại sao lại có sự chênh lệch lớn về sức khỏe giữa những người thuộc các chủng tộc khác nhau

Trong xã hội ngày nay, mối quan hệ giữa chủng tộc và sức khỏe đang ngày càng được quan tâm. Có sự chênh lệch đáng kể giữa các nhóm chủng tộc khác nhau về tình trạng sức khỏe, tỷ lệ mắc bệnh và khả năng tiếp cận dịch vụ chăm sóc sức khỏe. Theo Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh, những chênh lệch này bắt nguồn từ bất lợi xã hội, có liên quan chặt chẽ đến chủng tộc.

Sự chênh lệch về sức khỏe được định nghĩa là "sự khác biệt có thể phòng ngừa được về gánh nặng bệnh tật, thương tích, bạo lực hoặc cơ hội đạt được sức khỏe tối ưu mà các nhóm yếu thế hơn trong xã hội gặp phải".

Việc đo lường sức khỏe tổng quát dựa vào nhiều biến số khác nhau, chẳng hạn như tuổi thọ và tỷ lệ mắc bệnh. Ở Hoa Kỳ, sự chênh lệch về sức khỏe đặc biệt rõ rệt đối với các nhóm dân tộc thiểu số, bằng chứng là tỷ lệ mắc bệnh mãn tính và tử vong sớm cao hơn người da trắng. Ví dụ, người Mỹ gốc Phi có nguy cơ tử vong do các biến chứng liên quan đến thai kỳ cao gấp hai đến ba lần so với người da trắng.

Mặc dù một số nhóm thiểu số, chẳng hạn như người nhập cư gốc Tây Ban Nha, có thể có sức khỏe tốt hơn người da trắng khi mới đến Hoa Kỳ, nhưng lợi thế này sẽ giảm dần theo thời gian. Đôi khi sự thu hẹp khoảng cách này không phải do sức khỏe được cải thiện trong các nhóm thiểu số mà là do sức khỏe ngày càng giảm sút trong các nhóm người da trắng. Dữ liệu cho thấy hơn 133 triệu người ở Hoa Kỳ (chiếm 45% dân số) mắc một hoặc nhiều bệnh mãn tính. Theo nghiên cứu, những người thuộc nhóm thiểu số về chủng tộc/dân tộc trong độ tuổi từ 60 đến 70 có nguy cơ mắc các bệnh mãn tính nghiêm trọng như tiểu đường, ung thư và bệnh tim mạch cao hơn người da trắng.

Trong một nghiên cứu ở Michigan, người Mỹ gốc Phi có nguy cơ tử vong vì vi-rút corona cao hơn người da trắng 3,6 lần.

Không chỉ vậy, sự khác biệt về chủng tộc và y tế còn ảnh hưởng đến sức khỏe tâm thần. Ví dụ, nạn phân biệt chủng tộc có hệ thống ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe tâm thần của người Mỹ gốc Phi và làm tăng nguy cơ tử vong do lạm dụng chất gây nghiện. Điều này cho thấy rằng chủ nghĩa phân biệt chủng tộc có hệ thống là một trong những động lực chính gây ra sự chênh lệch về sức khỏe, bao gồm các hệ thống liên kết như nhà ở, chăm sóc sức khỏe, giáo dục, việc làm và tư pháp hình sự tiếp tục thúc đẩy sự phân biệt chủng tộc và phân phối nguồn lực không bình đẳng.

Ví dụ, trong cộng đồng người da đen, sự phân biệt đối xử về nhà ở và hạn chế tiếp cận các cơ sở chăm sóc sức khỏe chất lượng có thể cản trở hiệu quả chăm sóc y tế. Những bất bình đẳng này, kết hợp với sự phân biệt chủng tộc trong hoạt động y tế, dẫn đến tỷ lệ mắc bệnh mãn tính và tỷ lệ tử vong cao hơn ở người Mỹ gốc Phi. Việc giải quyết những vấn đề mang tính cấu trúc này có vai trò quan trọng trong việc cải thiện công bằng về y tế.

Tỷ lệ trẻ em mắc bệnh mãn tính ở Hoa Kỳ đã tăng gấp bốn lần từ năm 1960 đến năm 2005 và trẻ em dân tộc thiểu số là đối tượng bị ảnh hưởng không cân xứng bởi những căn bệnh này. Các bệnh mãn tính phổ biến nhất bao gồm hen suyễn, tiểu đường, béo phì, rối loạn tăng động giảm chú ý, v.v. Do đó, các vấn đề sức khỏe mà bệnh nhân người Mỹ gốc Phi và La tinh trưởng thành phải đối mặt không thể bị bỏ qua, đặc biệt là khi các hướng dẫn điều trị và quản lý chưa được xây dựng dựa trên nhu cầu của họ.

Bất bình đẳng về sức khỏe thường được coi là kết quả sức khỏe có thể phòng ngừa được do các yếu tố như thu nhập, giáo dục, chủng tộc và giới tính.

Có sự không chắc chắn về định nghĩa chủng tộc, điều này làm phức tạp việc phân loại dân số trong nghiên cứu sức khỏe. Khái niệm về chủng tộc không chỉ bắt nguồn từ sinh học mà còn chịu ảnh hưởng của các yếu tố xã hội. Sự hiểu biết hiện đại về chủng tộc là một khái niệm phức tạp và linh hoạt, không thể có một định nghĩa đơn giản.

Các quan sát sâu hơn cho thấy căn bệnh này ảnh hưởng đến các nhóm dân tộc khác nhau theo những cách khác nhau do các yếu tố kinh tế xã hội. Khi nhận dịch vụ chăm sóc y tế, sự phân bổ nguồn lực xã hội, các yếu tố môi trường và nền tảng văn hóa sẽ dẫn đến sự khác biệt về kết quả sức khỏe. Do đó, việc giải thích sự chênh lệch về sức khỏe chỉ thông qua gen có vẻ như đơn giản hóa vấn đề quá mức.

Việc sử dụng chủng tộc làm công cụ đánh giá dịch vụ y tế có thể dễ dẫn đến chẩn đoán sai các nhóm nghi ngờ có nguy cơ thấp.

Việc điều trị và phòng ngừa các bệnh mãn tính đòi hỏi phải xem xét nhiều yếu tố, bao gồm di truyền, môi trường, cấu trúc xã hội và văn hóa. Điều này có nghĩa là việc giúp các chuyên gia y tế hiểu được sự tương tác giữa chủng tộc và sức khỏe trong quá trình chẩn đoán và điều trị, nâng cao nhận thức về sự chênh lệch sức khỏe toàn diện và cải thiện các dịch vụ chăm sóc sức khỏe phù hợp với nhu cầu của cộng đồng là đặc biệt quan trọng.

Khi nghiên cứu về sự chênh lệch về chủng tộc và sức khỏe ngày càng sâu sắc, chúng ta nên tự hỏi: Làm thế nào chúng ta có thể giải quyết hiệu quả hơn những bất bình đẳng sâu sắc về sức khỏe này để thúc đẩy công bằng sức khỏe cho mọi nhóm dân số?

Trending Knowledge

Các yếu tố xã hội tiềm ẩn: Làm thế nào để tạo ra nguồn gốc của sự chênh lệch về sức khỏe chủng tộc?
Mối quan hệ giữa chủng tộc và sức khỏe là một vấn đề phức tạp và nhiều mặt, liên quan đến việc xác định một chủng tộc cụ thể ảnh hưởng như thế nào đến kết quả sức khỏe. Khái niệm này không chỉ dựa vào
Bạn có biết rằng một số nhóm thiểu số có sức khỏe tốt hơn người da trắng không? Tại sao vậy?
Khi khám phá mối quan hệ giữa chủng tộc và sức khỏe, nghiên cứu về sức khỏe cộng đồng đã tiết lộ một hiện tượng bất ngờ: các chỉ số sức khỏe của một số nhóm thiểu số đôi khi tốt hơn so với nhóm đa số,
nan
Trong nghiên cứu khoa học xã hội, tính hợp lệ nội bộ và tính hợp lệ bên ngoài là hai tiêu chí quan trọng để đánh giá chất lượng nghiên cứu.Sự khác biệt giữa hai lời nói dối trong phạm vi tập trung và

Responses