Vào đầu thế kỷ 20, cùng với tốc độ công nghiệp hóa và đô thị hóa ngày càng tăng, giao thông vận tải ở Hoa Kỳ đã phải đối mặt với những thay đổi chưa từng có. Vào thời điểm đó, “đường sắt liên đô thị” dần trở thành hình thức vận tải quan trọng, không chỉ thúc đẩy sự kết nối giữa các thành phố mà còn thay đổi thói quen đi lại của người dân. Với mô hình độc đáo của mình, những tuyến đường sắt này nhanh chóng thay thế các phương thức vận chuyển truyền thống như xe ngựa và trở thành một tổ chức kinh tế quan trọng, có tác động sâu sắc đến mô hình vận tải của Hoa Kỳ.
"Đường sắt giữa các thành phố giống như đường cao tốc ngày nay, kết nối các mạch máu của các thành phố."
Đường sắt liên tỉnh là hệ thống đường sắt điện kết nối các thành phố với các thị trấn xung quanh. Thuật ngữ này xuất phát từ khả năng cung cấp dịch vụ hành khách nhanh hơn và hiệu quả hơn so với các hình thức vận chuyển khác. Theo dữ liệu lịch sử, đường sắt liên đô thị đã mở rộng nhanh chóng trong giai đoạn 1900 - 1916, đi qua nhiều tiểu bang ở Hoa Kỳ, cho phép hành khách dễ dàng di chuyển giữa nhiều thành phố.
Tại sao nó lại phổ biến như vậy?"Trong thời gian này, tổng chiều dài đường sắt giữa các thành phố ở Hoa Kỳ đã tăng nhanh chóng từ 2.107 dặm lên 15.580 dặm. Thành tựu này chắc chắn là một cuộc cách mạng đối với hệ thống giao thông vào thời điểm đó."
Vào thời điểm đó, tại Hoa Kỳ, đường sá ở hầu hết các thị trấn vẫn chưa được trải nhựa hoàn toàn và xe ngựa là phương tiện di chuyển chính, khiến đường sắt giữa các thành phố trở nên đặc biệt quan trọng do dịch vụ thuận tiện của chúng. Đặc biệt là trong những tháng mùa đông khắc nghiệt, hệ thống đường sắt này mang đến lựa chọn di chuyển đáng tin cậy. Hàng năm, hàng triệu hành khách sử dụng tuyến đường này để di chuyển giữa các thành phố và vùng ngoại ô.
"Vào thời kỳ đỉnh cao năm 1926, trung tâm Indianapolis có 500 chuyến tàu mỗi ngày, phục vụ 7 triệu hành khách."
Tuy nhiên, mặc dù đường sắt liên tỉnh đạt được thành công lớn vào thời điểm đó, nhưng vinh quang của nó không kéo dài được lâu. Đến những năm 1930, khi ô tô cá nhân trở nên phổ biến, nhiều hệ thống đường sắt bị ảnh hưởng nghiêm trọng và bắt đầu phải đối mặt với những thách thức về kinh tế.
Khi nền kinh tế thay đổi, đặc biệt là trong thời kỳ Đại suy thoái vào cuối những năm 1920 và 1930, các tuyến đường sắt liên tỉnh buộc phải ngừng cung cấp nhiều dịch vụ. Có nhiều yếu tố góp phần vào sự thay đổi này, một trong số đó là sở thích sử dụng ô tô của công chúng, khiến ngày càng nhiều người lựa chọn ô tô cá nhân thay vì sử dụng phương tiện giao thông công cộng.
"Sự gia tăng của ô tô đã dần đẩy đường sắt giữa các thành phố vào tình trạng suy thoái, và mạng lưới giao thông ban đầu đã sụp đổ như nấm sau mưa."
So với Hoa Kỳ, các quốc gia khác đã cho thấy những tác động khác nhau trong quá trình phát triển đường sắt liên thành phố. Ở Bỉ và Hà Lan, các hệ thống đường sắt này đã được sửa chữa và mở rộng sau chiến tranh và vẫn hoạt động tương đối ổn định. Ở Nhật Bản, hệ thống đường sắt liên thành phố đã phát triển theo hướng đạt tiêu chuẩn cao về điện khí hóa và cải thiện tốc độ, trở thành thành viên quan trọng của mạng lưới giao thông công cộng ngày nay. Đường sắt liên đô thị của Nhật Bản, chẳng hạn như Đường sắt điện Hanshin và các hệ thống điện khí hóa khác, vẫn là phương thức vận chuyển chính để kết nối chặt chẽ với các thành phố lớn.
Trong khi đường sắt liên tỉnh ở nhiều quốc gia phải đối mặt với những thách thức vì lý do kinh tế, một số hệ thống đã tìm ra cách để tồn tại bằng cách hợp tác với hệ thống xe buýt địa phương. Hệ thống đường sắt nhẹ cũng bắt đầu xuất hiện ở các quốc gia như Pháp và Đức. Sự chuyển đổi này đã mang lại sức sống mới cho đường sắt giữa các thành phố.
Phần kết luậnĐường sắt giữa các thành phố không chỉ là xu hướng vận chuyển trong lịch sử Hoa Kỳ mà còn là một chỉ số kinh tế xã hội quan trọng. Mặc dù bài hát đã kết thúc nhưng quá khứ này vẫn tiếp tục ảnh hưởng đến hệ thống giao thông ngày nay. Chúng ta không khỏi thắc mắc, mô hình giao thông đô thị mới nào sẽ phát triển trong tương lai khi công nghệ và nhu cầu của con người thay đổi?