Trong xã hội phức tạp ngày nay, “những vấn đề nan giải” đã trở thành một trong những thách thức lớn nhất mà các nhà hoạch định chính sách và các nhà khoa học xã hội phải đối mặt. Những vấn đề này không chỉ khó giải quyết mà còn thường xuyên làm choáng ngợp ngay cả những bộ óc thông minh nhất do những nhu cầu trái ngược nhau và hoàn cảnh luôn thay đổi. Rốt cuộc tại sao những vấn đề này lại khó đến thế? Đặc điểm của họ là gì? Tiếp theo, chúng ta sẽ đi sâu vào những vấn đề này và lý do đằng sau chúng.
"Những vấn đề nan giải là những thách thức không thể giải quyết triệt để vì nhu cầu của những vấn đề đó thường không chỉ mâu thuẫn mà còn thay đổi theo thời gian."
Năm 1973, Horst Rittel và Melvin M. Webber lần đầu tiên chính thức đề xuất khái niệm "vấn đề luẩn quẩn". Họ chỉ ra rằng sự tồn tại của những vấn đề này làm cho giải pháp thường phức tạp hơn chính vấn đề đó. Họ mô tả chi tiết mười đặc điểm của các vấn đề ác tính, bao gồm:
Các ví dụ phổ biến về các vấn đề nguy hiểm bao gồm các thách thức về kinh tế, môi trường và chính trị. Ví dụ, biến đổi khí hậu toàn cầu, những thách thức về sức khỏe cộng đồng (như dịch bệnh AIDS và cúm) và bất công xã hội đều được coi là những vấn đề nguy hiểm. Giải quyết những vấn đề này thường đòi hỏi sự thay đổi trong tư duy và hành vi của đông đảo người dân.
"Sự phức tạp của những vấn đề này khiến ngay cả đội ngũ chuyên gia sắc sảo nhất cũng khó xác định được giải pháp rõ ràng."
D. West Churchman từng tiến hành phân tích sâu về khái niệm này và chỉ ra rằng sự tồn tại của những “vấn đề luẩn quẩn” bắt nguồn từ những tình huống trong chính sách xã hội không thể giải quyết triệt để bằng các phương pháp khoa học và kỹ thuật. Những vấn đề này thường liên quan đến nhiều bên liên quan với những quan điểm khác nhau về vấn đề và giải pháp, khiến bất kỳ giải pháp khoa học đơn giản nào cũng không hiệu quả. Ngoài ra, những câu hỏi này được đặc trưng bởi:
Các phương pháp giải quyết vấn đề truyền thống không thể giải quyết các vấn đề phức tạp vì những vấn đề này không được xác định rõ ràng và trong hầu hết các trường hợp không thể giải quyết từng bước một theo các bước tuyến tính. Nancy Roberts đã đề xuất một số chiến lược để giải quyết các vấn đề nan giải vào năm 2000:
Giao tiếp tốt là rất quan trọng khi giải quyết các vấn đề độc hại. Nghiên cứu cho thấy các phương pháp cấu trúc vấn đề (PSM), thường yêu cầu các nhóm làm việc cùng nhau để đạt được thỏa thuận trong bối cảnh phức tạp, xung đột và không chắc chắn, có thể giúp đạt được sự đồng thuận giữa các bên liên quan khác nhau. Hợp tác hiệu quả theo cách tiếp cận này không chỉ cải thiện giao tiếp mà còn tăng hiệu quả giải quyết vấn đề.
"Cách tốt nhất để giải quyết những vấn đề nhức nhối thường không phải là tìm kiếm giải pháp cuối cùng mà là tiếp tục can thiệp và điều chỉnh."
Nhìn chung, sự phức tạp của các vấn đề luẩn quẩn khiến chúng trở thành một trong những vấn đề thách thức nhất trong xã hội hiện đại. Khi các vấn đề xã hội phát triển, sự hiểu biết và xử lý các vấn đề này phải được cập nhật và điều chỉnh liên tục. Làm thế nào để sử dụng các chiến lược khác nhau và các quan điểm khác nhau để đối mặt với những vấn đề này sẽ trở thành một chủ đề mà các học giả và nhà thực hành trong tương lai cần khám phá sâu hơn. Vậy, bạn nghĩ chiến lược quan trọng nhất khi đối mặt với một vấn đề nan giải là gì?