Bệnh Wilson hay còn gọi là bệnh thoái hóa gan và não, là bệnh di truyền do lượng đồng dư thừa trong cơ thể gây ra. Các triệu chứng của bệnh thường liên quan đến não và gan, gây ra nhiều thách thức lâm sàng cho người bệnh. Với sự tiến bộ của khoa học công nghệ, việc chẩn đoán và điều trị bệnh Wilson dần trở nên chính xác hơn nhưng cơ chế bệnh lý phức tạp và nền tảng di truyền gia đình vẫn khiến nhiều bệnh nhân và gia đình họ bối rối.
"Sự tích tụ đồng do bệnh Wilson chủ yếu tập trung ở gan và não nên bệnh gan và các triệu chứng tâm thần kinh trở thành đặc điểm chính của chẩn đoán."
Bệnh Wilson có nhiều triệu chứng khác nhau. Do đồng không thể chuyển hóa bình thường và tích tụ trong gan và não nên bệnh nhân có thể gặp các vấn đề về gan như nôn mửa, mệt mỏi, cổ trướng, sưng chân, vàng da và ngứa. Tác động lên hệ thần kinh có thể dẫn đến run, cứng cơ, khó nói, thay đổi tính cách, lo lắng và rối loạn tâm thần. Vì những triệu chứng này có thể liên quan đến nhiều loại bệnh nên việc chẩn đoán đặc biệt khó khăn ở giai đoạn đầu.
Quá trình chẩn đoán bệnh Wilson có thể là một quá trình quanh co, thường đòi hỏi phải đánh giá toàn diện kết hợp xét nghiệm máu, xét nghiệm nước tiểu, sinh thiết gan và các xét nghiệm khác. Đặc biệt khi bệnh nhân xuất hiện các triệu chứng thần kinh, chụp cộng hưởng từ (MRI) não có thể giúp bác sĩ quan sát những thay đổi ở hạch nền. Bất chấp những công nghệ tiên tiến này, vẫn khó có thể đạt được một xét nghiệm chẩn đoán hoàn toàn đáng tin cậy.
“Nồng độ đồng trong huyết thanh thấp dường như không phù hợp với tình trạng dư thừa đồng trong bệnh Wilson, nhưng điều này là do đồng trong huyết tương chủ yếu được vận chuyển bởi ceruloplasmin và nồng độ ceruloplasmin thường thấp ở bệnh nhân mắc bệnh Wilson.”
Bệnh Wilson là một bệnh di truyền thường gặp ở thanh thiếu niên và người trưởng thành. Đột biến gen xảy ra ở gen ATP7B, chịu trách nhiệm chuyển hóa đồng. Tuy nhiên, một cá thể sẽ chỉ phát bệnh nếu cả bố và mẹ đều mang gen đột biến. Theo thống kê, khoảng 1/3 số bệnh nhân không có tiền sử gia đình rõ ràng mắc bệnh, điều này khiến việc sàng lọc di truyền trở nên quan trọng.
Điều trị bệnh Wilson thường bao gồm thay đổi chế độ ăn uống và dùng thuốc. Bệnh nhân nên tuân theo chế độ ăn ít đồng và tránh các thực phẩm chứa nhiều đồng, chẳng hạn như các loại hạt, hải sản và một số loại rau. Đồng thời, về mặt thuốc, những loại thuốc được sử dụng chủ yếu bao gồm thuốc dùng để làm giảm nồng độ đồng trong cơ thể như axetat và thuốc làm tăng bài tiết đồng.
"Duy trì mức đồng ổn định là rất quan trọng. Mục tiêu của việc điều trị không chỉ là giảm tích tụ đồng mà còn ngăn ngừa các biến chứng."
Với việc nghiên cứu sâu hơn về gen và sinh học phân tử, các lựa chọn điều trị trong tương lai cho bệnh Wilson sẽ có mục tiêu hơn. Sự xuất hiện của sàng lọc sớm và điều trị cá nhân hóa được kỳ vọng sẽ mang lại tiên lượng tốt hơn cho bệnh nhân. Ngoài ra, không thể bỏ qua việc sàng lọc và giáo dục sức khỏe tại gia đình, điều này sẽ giúp nâng cao nhận thức về căn bệnh này, giúp phát hiện sớm và điều trị sớm.
Trong quá trình khám phá lịch sử căn bệnh Wilson, chúng ta không chỉ thấy sự tiến bộ của y học mà còn thấy sự nghiên cứu và suy ngẫm không ngừng của nhân loại về căn bệnh này. Khi công nghệ phát triển, liệu chúng ta có thể mong đợi có thể kiểm soát hiệu quả hơn sự tiến triển của bệnh Wilson trong tương lai và đưa đến những lựa chọn điều trị tốt hơn không?