Khi đối mặt với mất mát, dòng cảm xúc dâng trào có thể khiến người ta cảm thấy choáng ngợp. Theo mô hình đau buồn năm giai đoạn do bác sĩ tâm thần người Mỹ gốc Thụy Sĩ Elisabeth Kübler-Ross đề xuất vào năm 1969, mỗi người thường trải qua năm cảm xúc quan trọng trong quá trình mất mát: phủ nhận, tức giận, mặc cả, chán nản và chấp nhận. Những cảm xúc này không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân mà còn đến những người xung quanh và toàn xã hội. Tuy nhiên, việc áp dụng và diễn giải mô hình này vẫn còn gây tranh cãi. Liệu nó có phản ánh đúng quá trình đau buồn của con người không?
Khi trải qua mất mát, cảm xúc của con người thường đan xen và không nhất thiết phải là một quá trình tuyến tính.
Kubler-Ross đã trình bày chi tiết về mô hình này trong cuốn sách Death and Dying của bà, dựa trên kinh nghiệm của bà với những bệnh nhân giai đoạn cuối và cách họ phản ứng về mặt tâm lý với cái chết. Cơ sở lý thuyết của bà là một loạt các nghiên cứu và hội thảo mà bà đã thực hiện tại Đại học Y Chicago. Vào thời điểm đó, các trường y thiếu chương trình giáo dục về cái chết và nỗi đau buồn, điều này thúc đẩy bà đi sâu hơn vào cách con người đối phó với cái chết của chính mình và của người khác.
“Những tiến bộ về công nghệ đã làm trầm trọng thêm nỗi sợ chết của con người, khiến họ phủ nhận cái chết của chính mình.”
Năm giai đoạn đau buồn được Kubler-Ross mô tả thường được gọi bằng từ viết tắt DABDA. Chúng là:
Mặc dù mô hình Kubler-Ross được sử dụng rộng rãi trong tâm lý học và công tác xã hội, nhưng nó cũng nhận được rất nhiều chỉ trích. Những người chỉ trích chỉ ra rằng mô hình này thiếu nghiên cứu thực nghiệm đầy đủ và không tính đến những khác biệt về văn hóa. Nhiều chuyên gia tin rằng mô hình này có thể phản ánh phản ứng cảm xúc trong một nền văn hóa và thời điểm cụ thể và có thể không áp dụng cho tất cả mọi người.
“Không phải ai cũng trải qua những giai đoạn này và việc thiếu cân nhắc đến các yếu tố môi trường đặt ra câu hỏi về tính khả thi của mô hình.”
Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng phản ứng cảm xúc của nhiều bệnh nhân bệnh nặng không thể được phân loại chính xác theo mô hình Kubler-Ross. Một số bệnh nhân thậm chí còn thể hiện nỗi đau buồn theo nhiều cách khác nhau và không tuân theo năm giai đoạn truyền thống. Trong bức tranh cảm xúc phức tạp này, có nhiều yếu tố cơ bản ảnh hưởng đến cách mỗi người đau buồn.
Mặc dù có nhiều tranh cãi, lý thuyết của Kubler-Ross vẫn truyền cảm hứng cho các nghiên cứu và thảo luận sau này. Ngày nay, ngày càng nhiều học giả coi nỗi đau buồn là một quá trình năng động liên quan đến sự xen kẽ và đan xen của nhiều cảm xúc. Thông qua những diễn giải sắc thái hơn, tâm lý học cũng đang khám phá những lý thuyết phức tạp hơn về nỗi đau buồn, chẳng hạn như tác động của việc điều chỉnh cảm xúc và nền tảng văn hóa đối với phản ứng đau buồn.
"Khi đối mặt với mất mát lần đầu tiên, nhiều người có thể cảm thấy bối rối và đau đớn, nhưng học cách xác định cảm xúc và chấp nhận những thay đổi là một bước quan trọng trong cuộc sống."
Trong bối cảnh này, chúng ta không khỏi tự hỏi: Giữa muôn vàn khó khăn trong cuộc sống, làm sao chúng ta có thể tìm được con đường cứu rỗi cảm xúc của riêng mình?