Tại thời điểm một trẻ sơ sinh chào đời, các chuyên gia y tế phải đối mặt với một nhiệm vụ quan trọng: làm thế nào để đánh giá tình trạng sức khỏe của trẻ sơ sinh một cách nhanh chóng và hiệu quả? Điểm Apgar là một công cụ sáng tạo ra đời từ nhu cầu này. Kể từ khi được đề xuất lần đầu tiên vào năm 1952 bởi Virginia Apgar, bác sĩ gây mê tại Đại học Columbia, điểm Apgar đã trở thành một phương pháp đánh giá được sử dụng rộng rãi trên toàn thế giới để đo lường khả năng hoạt động của trẻ sơ sinh 1 phút sau khi sinh và 5 phút về tình trạng sức khỏe.
Thách thức mà Apgar phải đối mặt là thiếu một phương pháp tiêu chuẩn hóa để đánh giá liệu trẻ sơ sinh có cần hỗ trợ thở hay không. Sau nhiều lần chỉnh sửa và cải tiến, bà đã công bố điểm Apgar tại cuộc họp của Hiệp hội Nghiên cứu Gây mê Quốc tế và Hiệp hội Bác sĩ Gây mê Quốc tế vào năm 1952, và kết quả này sau đó được công bố trên tạp chí Anesthesia năm 1953. & Analgesia). Năm 1955, Apgar và các đồng nghiệp đã tiến hành một nghiên cứu sâu hơn, sử dụng dữ liệu từ 15.348 trẻ sơ sinh để xác nhận mối liên quan giữa điểm Apgar thấp (0-2 điểm) và đặc điểm ngạt thở.
Mục đích của điểm Apgar là để nhanh chóng xác định xem trẻ sơ sinh có cần được chăm sóc y tế ngay lập tức hay không chứ không phải để dự đoán các vấn đề sức khỏe lâu dài.
Điểm Apgar xác định sức khỏe của trẻ sơ sinh bằng cách đánh giá năm tiêu chí: hoạt động (trương lực cơ), mạch, phản xạ, ngoại hình (màu da) và hơi thở. Mỗi tiêu chí được chấm theo thang điểm từ 0 đến 2 và tổng điểm của 5 tiêu chí là từ 0 đến 10. Điểm cao thường có nghĩa là sức khỏe tốt, trong khi điểm thấp có thể cho thấy cần được chăm sóc y tế.
Điểm Apgar của trẻ sơ sinh được hoàn thành bởi các thành viên trong nhóm bao gồm bác sĩ sản khoa, y tá và nữ hộ sinh. Thông thường, việc chấm điểm được thực hiện vào lúc 1 và 5 phút sau khi sinh và được lặp lại ở những lần tiếp theo nếu cần thiết. Điểm từ bảy trở lên được coi là bình thường, điểm từ bốn đến sáu là tương đối thấp và điểm từ ba trở xuống thường được coi là tình trạng nguy kịch cần các biện pháp hồi sức ngay lập tức.
Điểm số thấp trong một phút có thể cho thấy trẻ sơ sinh cần được chăm sóc y tế nhưng không nhất thiết là dấu hiệu của các vấn đề lâu dài.
Điểm Apgar không phải là công cụ đánh giá hoàn hảo. Điểm số của nó bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố chủ quan, chẳng hạn như màu da, trương lực cơ và phản ứng phản xạ. Đặc biệt ở trẻ sinh non, điểm số này có thể thấp do chưa trưởng thành và không hoàn toàn do ngạt. Ngoài ra, có sự khác biệt về tính nhất quán về điểm số giữa các nhà cung cấp dịch vụ y tế. Một nghiên cứu đã chỉ ra rằng sự nhất quán về điểm số giữa các nhà cung cấp dịch vụ y tế cho cùng một trẻ sơ sinh chỉ là 55% đến 82%.
Mặc dù điểm Apgar là một công cụ đánh giá nhanh chóng và hiệu quả nhưng không nên sử dụng nó một cách không phù hợp vì có thể dẫn đến chẩn đoán sai các triệu chứng như ngạt thở.
Nghiên cứu trong những năm gần đây đã phát hiện ra rằng trẻ sơ sinh thuộc các dân tộc khác nhau có thể gặp phải sự bất bình đẳng trong việc chấm điểm. Một số nghiên cứu chỉ ra rằng trẻ sơ sinh không phải da trắng nhận được điểm Apgar thấp hơn do màu da, điều này có thể dẫn đến sự can thiệp y tế không cần thiết.
Sự phát triển của điểm Apgar cho thấy Virginia Apgar đã nâng cao tiêu chuẩn hóa đánh giá sức khỏe trẻ sơ sinh như thế nào thông qua những tiến bộ trong khoa học và y học. Tuy nhiên, nhân viên y tế phải duy trì tư duy phê phán khi sử dụng công cụ này, có tính đến những hạn chế của nó và sự đa dạng của bối cảnh văn hóa. Trong tương lai, làm thế nào để cân bằng giữa hiệu quả và công bằng sẽ trở thành vấn đề cần được tiếp tục tìm hiểu trong lĩnh vực chăm sóc trẻ sơ sinh?